Xả Stress Ko cóa gì để Chơi ...CHÁN QUÁ - Thoi ..đọc chuyện..

Thảo luận trong 'Cà Phê - Trà Đá' bắt đầu bởi TIỂU YẾN TỬ_@, 23/11/15.

  1. TIỂU YẾN TỬ_@

    TIỂU YẾN TỬ_@ Thần Tài Perennial member

    Truyện Thiếu Nhi ... [​IMG]

    Chương 1: Tôi ra đời như thế nào? - buổi đầu

    Tôi là đứa con thứ năm trong gia đình có tên là cún út. Tôi biết được vậy là mãi đến khi hiểu biết sơ sơ nghe mẹ tôi nói lại.

    Mẹ tôi gốc chó ta. Bà hiền từ, tháo vát, phân biẹt kẻ lạ người quen qua mùi một cách nhanh chóng. Bà là niềm vui, "người bạn" tâm sự ngoài giờ đi mẫu giáo của cô Hà bốn tuổi, con bà chủ nhà. Bố tôi lại khác. Ông vốn góc chó bec-gie lai, khổ người không lớn, nhưng cân đối, khỏe mạnh. Những khi bị lũ chó trong khu phố bắt nạt, ông luôn là người che chở, bênh vực cho mẹ tôi.

    Mẹ tôi kể rằng: bà sinh được tôi vô cùng vất vả, gần một giờ sau khi anh chị tôi ra đời, bà mới sinh được tôi. Bà chủ nhà và cô chủ bốn tuổi túc trực bên cạnh mẹ con tôi. Khi tôi vưad lọt lòng, thì bà chủ reo toáng lên:

    - con nữa!... Một con chó huyền đề!

    Con trai bà trên nhà chạy xuống, nắm lấy cổ tôi lật ngửa ra:

    - Chó móng treo, mèo đuôi khóa. Mà móng treo cả bốn chân...-Anh ta bóp hàm khiến mồm tôi ngoác ra- Lưỡi lại có hoa. Con này săn tốt đấy mẹ à! - Anh ta phấn chấn hẳn - Để gủi cho chú Lâm luyện tập, sau cho nó đi săn, mẹ nhé!...

    Cô chủ nhõng nhẽo:

    - Không đâu, không đâu. Em chẳng chịu đâu!

    Rồi cô giật lấy tôi trên tay cậu chủ. Cô nắm quá chặt, khiến cho người tôi co rúm lại. Từ trong cổ tôi những tiếng ăng ẳng yếu ớt phát ra. Mẹ tôi cuống quýt, quẫy đuôi, liếm tôi khắp lượt trên tay cô chủ.

    Đó là một buổi trưa chủ nhật tháng 10 trên cao nguyên Đắk-lăk. Nắng ấm tràn lênh láng khắp sân. Hoa mười giờ khoe màu trên miệng các ống lon sữa bò của cô chủ, bày một hàng ngoài sân. Gã Mèo Mướp đang ngồi giữa sân phơi nắng, vuốt râu. Mấy con chim sâu đang tích tích trong khóm mía sau bếp...Mẹ tôi không thể quên được - bà nói vậy - bởi vì lần đầu tiên bà được làm mẹ của năm đứa con do mình dứt ruột đẻ ra...

    Hàng ngày cả nhà bà chủ đi làm, đi học cả. Các cửa đều khóa để mẹ con tôi ở nhà trông nhà. Trên bức vách gỗ cạnh của bếp, ông chủ đã khoét một cái lỗ. Thế là mẹ con tôi có chỗ ra vô.

    Do ăn uống không đầy đủ - mà đủ sao được, một lúc năm đứa con rúc bú - hàng ngày mẹ tôi ra đường, ra chợ kiếm ăn thêm. Vú căng sữa, nhớ tới con, mẹ tôi lại bươn bả chạy về với anh chị em tôi.

    Cuộc sống cứ như vậy qua đi. hàng ngày tôi ngủ chán, tỉnh dậy, phóc một cái từ trong ổ ra ngoài. Chơi chán tôi lại phóc vô ổ cuộn tròn, lim dim mắt chờ mẹ về cho ăn.

    Tôi bắt đầu nhận biết những hiện tượng diễn ra xung quanh mình.

    Tôi thấy anh chị tôi lúc ăn không bao giờ nhường nhịn nhau. Khi gia đình bà chủ ăn cơm, mẹ tôi thường chầu hẩu ngồi dứoi chân cậu chủ. Còn anh chị tôi thì lăng xăng chạy dưới gầm bàn. Thỉnh thoảng, cô chủ xúc luôn cả thìa cơm đổ xuống. Mỗi lần như vậy, anh cả tôi lại lao đến, hất văng chị em tôi ra, gừ gừ ăn cả. Có phải vì anh tôi to xác, háu đói không mà làm vậy không? Những lúc như vậy, thấy anh quá thô bạo, tôi thường lảng ra.

    Tôi cũng chúa ghét gã Mèo Mướp. Mẹ tôi hiền thế mà cũng chửi nhau với gã hoài. Gã có vẻ nhu mì và kiểu cách lắm. Bữa cơm nào của nhà bà chủ, gã cũng ngồi trên góc bàn . Gã nhá xương một cách khoan thai, từ tốn ăn hết cả phần của mẹ con tôi. Đã vậy, gã lại còn được cô chủ vuốt ve, ôm ẵm. Gã mập như hạt mít. Mà tôi có thấy gã phải làm gì đâu. "Nó giúp ích cho ông bà chủ đấy con ạ!". Mẹ tôi nói vậy. Nhưng lạ, tôi không thấy gã bắt được con chuột nào cả. tối hôm qua, ông chủ ở cơ quan về có đem 10 cân gạo nếp. Bà chủ để ngoài không cất vào thùng phuy. Sáng nay đã thấy chuột khoét bao nếp một lỗ to. Tệ hại thế cơ chứ!

    Một hôm, không biết gã Mèo Mướp......

    (ăn Kơm ..Ngủ .. chiều đọc típ ..)

    [​IMG]
     
  2. PoohPooh

    PoohPooh Thần Tài

    TYT cho minh hỏi bạn có tin thầy bói kg,
     
  3. PoohPooh

    PoohPooh Thần Tài

    tin thì gọi mình nói cho nghe ,goi số nay 0932909122 mình mới biết lên máy nói đt cho nhanh , goi số mobi minh có km
     
  4. TIỂU YẾN TỬ_@

    TIỂU YẾN TỬ_@ Thần Tài Perennial member

    Nếu ng đời ko có cí câu " Bói ra Ma , Quét Nhà ra rác " , thì chắc TYT cũng tin thầy bói sái cổ lun :112:

    Sr, từ ngày lở cho cí thèn mắc dịch trên mạng đó số đt - TYT đã hứa với lòng là ko giao lưu với ai trên mạng = số đt nữa - vì thèn méc dịch đó nt quấy rối làm TYT rất bực mình mà phải hứa với lòng như thế - Sr bạn lần nữa nhé!
     
  5. số_hên

    số_hên Thần Tài Perennial member

    hic hic gì mà hứa vào lòng dữ dị
    Hạ hỏa đi
    :120: bi chừ sài sim rác ghê lém :120::125:
    :tea::tea:
     
  6. Lan&Diep

    Lan&Diep Thần Tài Perennial member

    Mụi của Tỷ thật là sáng suốt...
    Ảo theo ảo...thật theo thật...đừng để thật ảo lẫn lộn nha .....:125::132:
     
  7. TIỂU YẾN TỬ_@

    TIỂU YẾN TỬ_@ Thần Tài Perennial member

    Dạ , chính vì ko xài sim rác và nhất là đối với bạn bè - nên giừ TYT mới ân hận nè tỷ - ngay cả sim để mỗi ngày gởi số quánh tuy ko phải là sim chính nhưng cũng ko phải là sim rác lun tỷ ơi :137:
     
  8. VI TIỂU BẢO_@

    VI TIỂU BẢO_@ Thần Tài Perennial member

    hihi m ui có ô đi ô chiện nì hem hihi K dà òy nên thik nge hơn đọc chữ hihi
     
  9. TIỂU YẾN TỬ_@

    TIỂU YẾN TỬ_@ Thần Tài Perennial member

    Ko bít có ô đi ô chưa mừ TYT tìm hoài chưa ga huynh úi , hui đọc chữ đở ik huynh .. :112:
     
  10. TỪA LƯA HỘT DƯA_@

    TỪA LƯA HỘT DƯA_@ Thần Tài Perennial member

    bùn quá đọc chiện típ ...

    Một hôm, không biết ở đâu gã Mèo Mướp vơ về một con chim sẻ. Nó không ăn vội. Nó đem con chim đã chết ra ngoài giởn ở góc sân. Anh cả thôi thấy vậy lao ra. Cả bọn đàn em chúng tôi nhào theo. Một cái tát nẩy lửa, anh tôi té ngữa , ăng ẳng cụp đuôi chạy dài. Tụi tôi thấy vậy hốt hoảng tháo lui. Thằng Mèo Mướp nhanh nhẹn ngoạm lấy con chim, nhảy tót lên nóc nhà , ngồi ăn một cách khoái trá.

    Ghét là vậy nhưng tôi vẫn phục và nể nó. Đứng về tuổi tác , thằng Mèo Mướp gần bằng tuổi mẹ tôi. Vả lại nếu nói đến ơn, thì cũng đã một lần nó cứu tôi suýt chết : Chả là sau nhà có một cái rảnh nước chảy. Ở cái rảnh thoát nước bẩn của thị xã này, vô số sinh vật đến cư ngụ hoặc lui tới kiếm ăn : gà , vịt , chó, mèo cả bọn chuột cống cũng hay la cà tới. Một buổi chiều, sau tiếng còi ô tô pin pin ngoài cửa, tôi thấy mẹ tôi xồ ra. Bỗng bà rú lên , cái đuôi ngoáy tít mừng rỡ. Ông chủ đã về. Ông bước vào sân rồi đi thẳng ra sau bếp. Trên tay ông khệ nệ cái lồng . Đáy có lót giấy báo . Trong lồng rào rào phát ra những tiếng kêu vít vít. À, một lũ vịt con. Bà chủ đón cô Hà vừa về đến sân, thấy chồng hỏi luôn:
    _Cái gì đấy ông?
    Ông chủ ngoái cổ lại:
    _Tôi mới mua hai chục vịt con ở Lắc. Mẹ con bà chú ý chăm. Vài tháng nữa có cái mà cải thiện.

    Thường trước lạ sau quen. Chỉ vài ngày sau là tôi đến gần được lũ vịt con. Tôi giơ chân trước ra gãi gãi chúng tỏ ý thân thiện. Lũ vịt cũng muốn làm thân với tôi, vì tôi hay ra vòi nước , gở mấy miếng gạch vụn, ngói vở cho chúng nó ăn giun dế, hay cào búi rác từ cái lỗ trong bếp nhà bên chảy ra, còn rơi lại vài mẫu rau, hạt cơm cho chúng ăn...
     
  11. PoohPooh

    PoohPooh Thần Tài

    con sâu làm râu nồi canh,,,
     
    Trí thức yêu nước thích bài này.
  12. HMHL

    HMHL Thần Tài Perennial member

    mỗi đêm đọc 1 khúc hết năm nay cũng xong thoi...

    Đôi nhãn quang của Lãnh Diện Thần Ni khiến người trông thấy phải ớn lạnh, chăm chăm nhìn Đinh Hạo hồi lâu, bằng giọng điệu lạnh như băng đá nói:


    - Một võ sĩ quí tài trí dũng được hoàn bị, người có dũng không sợ hãi, người có trí tuệ không mê muội.


    Hai câu nói này lọt vào tai Đinh Hạo như Đề hồ quân đinh có ý đem lời chân chính nhắc nhở, những lời ấy như giọt cam lộ rưới vào phá tan màn vô minh u ám.


    Hắn run lập cập chợt tỉnh, vầng mây mê muội liền tan biến ngay, khôi phục trở lại tánh khí nghiêm nghị vốn có của hắn, trong lòng cảm kích nhân vật thần bí này chẳng ít, hắn nghĩ thế bèn hướng về phía Lãnh Diện Thần Ni nghiêm túc mà nói:


    - Đa tạ sự chỉ dẫn ra khỏi dòng mê.


    Trong tiểu kiệu vang ra một tiếng tằng hắng lạnh lẽo. Lãnh Diện Thần Ni xoay mình đối diện với tiểu kiểu. Huyết Ảnh Phu Nhân giọng nói run run:


    - Thần Ni dạo này vẫn khỏe chứ?


    Lãnh Diện Thần Ni giọng nói lạnh như băng tuyết:


    - Năm xưa hậu đãi, không lúc nào quên được!


    Huyết Ảnh Phu Nhân run sợ nói:


    - Sư thái đến đòi nợ ư?


    - Đúng vậy!


    - Cứ ra tay tự nhiên.


    - Trước hết ta mong ngươi thành thật cho biết một vấn đề...


    - Vấn đề gì?


    - Chấn Am chi bảo (Thạch Vân Kiếm) của bổn Am có phải ở trong tay nhà ngươi?


    - Không có!


    - Thật vậy chứ?


    - Dựa vào tiếng tăm bản phu nhân, không đến nỗi không dám thừa nhận.


    - Vậy thì lọt vào tay ai?


    - Không biết!


    - Năm xưa bọn Thiên Địa Bát Ma các ngươi đột kích Ban Nhược Am đánh bần ni rơi xuống sơn cốc. Thạch Vân Kiếm rơi vào tay các ngươi, mà mi nói không biết có tin được chăng?


    - Nói cho hay bản phu nhân cũng đang tìm thanh bửu kiếm thất lạc này.


    - Lời nói đến đây đã xong, mi chuẩn bị tự vệ.


    Giọng nói lạnh lẽo, chứa đầy sát khí, bầu không khí hiện trường trở nên hồi hộp vô cùng, hai bên đều là cao thủ có hạng đương kim võ lâm, hạng người tầm thường trong giang hồ muốn gặp mặt họ cũng đã khó khăn chứ đừng nói có dịp chứng kiến hai bên giao đấu.


    Phương Bình quay đầu lại nhìn Đinh Hạo nói:


    - Ngươi chuẩn bị khoanh tay?


    Đinh Hạo động lòng chẳng biết phải nói thế nào, Phương Bình hỏi câu này, chứng tỏ đối với Lãnh Diện Thần Ni có sợ hãi cố kî, đồng thời cũng ám chỉ Huyết Ảnh Phu Nhân có lẽ không thể địch nổi Lãnh Diện Thần Ni.


    Luận nguồn gốc, người yêu Nam Thiên Nhất Kiều Tô Thiên Thiên của phụ thân lúc sanh tiền là đệ tử môn hạ của Thần Ni, thì quan hệ này cũng chẳng cần nói, mà phía Huyết Ảnh Phu Nhân thì có chút kỳ lạ...


    Ngươi dù sao đi nữa, hắn cũng chẳng có lý do nào cần phải ra tay nhúng vào trận đấu này.


    Cặp mắt băng tuyết của Lãnh Diện Thần Ni lướt về hướng Đinh Hạo, nói từng chữ một:


    - Tốt hơn hết ngươi đứng vòng ngoài.


    Đinh Hạo cũng giọng nói lạnh như băng giá không kém:


    - Thần Ni khuyến cáo hay là cảnh cáo tại hạ?


    - ý ngươi hiểu sao?


    - Nếu là lời khuyến cáo thì tại hạ chấp nhận, bằng ngược lại là cảnh cáo thì ta phải xét lại.


    - Ngươi rất tự phụ?


    - Ta không tự phụ vậy!


    - Ngươi có quan hệ gì với họ?


    - Điều này Thần Ni đừng quan tâm làm gì.


    - Tốt lắm, vậy bần ni cảnh cáo ngươi, đừng xen vào.


    Đinh Hạo ngạc nhiên, ở thế cỡi trên lưng cọp, vì danh dự phải dành lại khẩu khí này mới xong, bèn lạnh lùng nói:


    - Nói vậy Thần Ni buộc tại hạ xuất thủ?


    - Ngươi có bao nhiêu bản lãnh?


    - Nhân tranh một khẩu khí, phật tranh nhất lư hương.


    - Xưng cường háo thắng là đại kî võ lâm, trí giả không ưa vậy.


    Đinh Hạo rùng mình, lời nói này chí lý, nhưng không thể rút lời lại được đánh đánh liều nói:


    - Sự thể như vậy thì háo thắng một lần chẳng sao.


    Lãnh Diện Thần Ni trầm tư một hồi lạnh lùng nói:


    - Người xuất gia phương tiện làm gốc, bần ni cho ngươi toại nguyện, nêu ngươi tiếp nổi một cái phất trần của bần ni, hôm nay ta sẽ buông tha đối phương, lần sau gặp lại giải quyết chẳng muộn.


    Đinh Hạo mạnh bạo nói:


    - Tốt lắm.


    - Ngươi rút kiếm đi.


    Đinh Hạo từ từ vung kiếm ra, chân đứng không thẳng không nghiêng, thanh kiếm nghiêng nghiên trỏ xuống, tư thế khởi kiếm thật là quái gở.


    Lãnh Diện Thần Ni ôm phất trần trong lòng, chậm rãi tiến lên hai bước.


    Thần tình trên má phấn của Phương Bình cực kỳ khẩn trương, thân người yểu điệu lùi lại sau tám thước, đôi mắt chăm chú nhìn vào hiện trường.


    Còn dáng mặt Huyết Ảnh Phu Nhân ẩn trong tiểu kiệu thì chẳng hiểu thế nào, hai tên đại hán khiêng kiệu về khoanh tay chạm vào nhau, nhưng vẻ mặt họ vô cùng hồi hộp bầu không khí bây giờ ngột ngạt khó thở.


    - Hãy tiếp ta một chiêu! Lãnh Diện Thần Ni dứt lời nhanh nhẹn vung cây phất trần trong lòng ra, công xuất một chiêu kỳ ảo, tuyệt thế võ công, phát ra âm thanh phựt phựt khiến người nghe phải nhức óc đinh tai.


    Đinh Hạo cũng nhanh như cắt chuyển kiếm từ hạ lên cao, hai bên xuất thủ động tác nhanh tốc không thể tượng tưởng, nếu người không có một thân pháp tuyệt vời, không thể nào xem rõ chiêu thức hai bên.


    Động tác hai bên chỉ chớp nhoáng rồi dừng hẳn, nhưng phong thế chưa thu.


    Ánh sáng hào quan của phất trần cuồn cuộn vây bọc thân kiếm ngưng đọng lại không trung, hai bên đã so tài bằng cách đấu nội lực, bốn con ngươi cùng một thứ ánh sáng óng ánh làm hoa mắt người, hiển hiện ra nội công tu luyện của song phương đã đạt đến một cảnh giới cực cao.


    Gương mặt anh tuấn của Đinh Hạo ửng màu hồng nhạt mà Lãnh Diện Thần Ni không hề biến đổi.


    Hai bên duy trì được một khoảng thời gian khá lâu, thân hình Lãnh Diện Thần Ni thoáng thấy phát run.


    Thình lình...


    Một luồng ánh sáng đỏ au từ cửa kiệu xẹt ra kích thẳng vào Lãnh Diện Thần Ni.


    Hai bên đều tập trung toàn bộ tinh thần vào bàn tay, Đinh Hạo vì đối diện cửa kiệu, cho nên trông thấy rõ ràng.


    Đây là hành động đê hèn, Đinh Hạo tuổi trẻ kinh nghiệm chưa có thừa, thức thì không chịu đựng được liền hô to một tiếng.


    - Tránh ra!


    Dứt lời, lập tức thu công lực lại, nhưng Lãnh Diện Thần Ni lại chẳng ngờ có biến cố đột nhiên thế này, dù công lực huyền thông đến đâu cũng chẳng thể ứng biến, vì Đinh Hạo thình lình thu hồi công lực, kình phong như bão táp của phất trần thừa thế ào ào xông tới.


    Đinh Hạo ự nhẹ một tiếng thụt lùi ba bốn bước, phun ra một bụm máu tươi.


    Phản ứng của Lãnh Diện Thần Ni cũng thần tốc vô cùng, cảm thấy tình hình dị thường lập tức thu thế né sang một bên.


    Nhưng muộn rồi, ánh sáng đỏ au chạm vào người.


    Thất thanh "Oa" lên một tiếng, máu phun ra tua tủa.


    Gần như cùng chung một thời gian Hồng Kiệu nhanh như điện xẹt bay đi, Phương Bình cũng phóng người chạy mất dạng.


    Đinh Hạo dùng tay lau đi vết máu bên miệng, nhìn vào nơi rừng xanh xa xăm, căm hận nói:


    - Hèn hạ, vô sỉ.


    Lãnh Diện Thần Ni thở hổn hển nói:


    - Đinh Hạo, ngươi được cái gì rồi?


    Đinh Hạo cả kinh, đối phương lại kêu đúng tên mình ư, hắn cười nhạt nói:


    - Tại hạ học được một bài hay.


    - Ngươi cũng biết sai ư?


    Đinh Hạo ngạo nghễ lớn tiếng nói:


    - Nếu tại hạ không nói năng gì, hậu quả thế nào?


    Lãnh Diện Thần Ni căm phẫn nói:


    - Nếu ngươi không xía vô, mĩ ma sẽ không chạy thoát, cũng không xảy ra sự việc không may này.


    - Chúng ta tiếp tục ư?


    - Tùy ý.


    Đinh Hạo suy nghĩ một hồi nói:


    - Thật vô lý, thôi vậy.


    Lãnh Diện Thần Ni dùng nhãn quan kỳ lạ chăm chăm nhìn Đinh Hạo một hồi, xoay người cất bước...


    Đinh Hạo giăng tay can lại nói:


    - Xin lưu bộ.


    - Thế nào, ngươi không phục?


    - Tại hạ có điều thỉnh giáo.


    - Việc chi?


    - Thần Ni dùng dây xích vạn thiên thiết mẫu buộc Toàn Tri Tử nhốt y trong cổ mộ tại Mang Sơn đã mười năm nghe nói trước kia người nói rằng chỉ nhốt y tám năm?


    - Tại sao... ngươi biết?


    - Tại hạ ngẫu nhiên vào mộ diện kiến chính bản thân Toàn Tri Tử, thế thì vô nhân đạo quá ư?


    - Bần ni đang tìm cách thả ông.


    Đinh Hạo lạnh lùng nói:


    - Người thì do Thần Ni nhốt, còn tìm cách gì nữa?


    - Dây xích sắt ấy cần có Thạch Vân Kiếm mới chặt đứt đặng, mấy năm nay bần bi cứ truy tìm kiếm ấy mãi.


    - A! Thạch Vân Kiếm là bảo vật chấn Am của Thần Ni làm thế nào thất lạc?


    - Tám năm về trước Thiên Địa Bát Ma đột kích Ban Nhược Am, Thạch Vân Kiếm bị cướp, không biết rơi vào tay tên ma đầu nào, mấy năm nay bần ni chưa từng dừng nghỉ sự tìm kiếm.


    - Nếu tìm chẳng ra Thạch Vân kiếm, tiểu tử há không chôn sống trong mộ ư?


    - Bần ni chỉ có tận lực thôi.


    - Ngoại trừ Thạch Vân kiếm ra, còn vật gì khác có thể chặt đứt dây xích ấy?


    - Chỉ còn một binh khí nữa có thể chặt được.


    - Binh khí gì?


    - Lôi Công Trủy!


    - Thế nào gọi là Lôi Công Trủy?


    - Sáu chục năm về trước Trung Nguyên võ lâm xuất hiện một dị nhân, ngoại hiệu là Lôi Công, y có một con dao ngắn cứng chắc vô cùng tên gọi là Lôi Công Trủy, nhưng từ khoảng sáu mươi năm về sau, trong giới võ lâm không ai nhắc đến tên người này, có còn tại thế hay chăng thì không được biết, nếu y còn sống, niên kỷ phải trên trăm tuổi.


    Đinh Hạo kinh ngạc nói:


    - Thần ni có gặp người này lần nào chưa?


    - Chưa từng gặp qua, chỉ nghe nói tánh tình y nóng giận vô cùng, công lực cao cường không ai phán đoán được.


    - Y không có truyền nhân ư?


    - Nghe đồn rằng Hắc Nho là truyền nhân của y, nhưng căn cứ Thượng đại tiền bối chứng thật võ công có chỗ khác nhau.


    Đinh Hạo quá rõ điều này rồi, đó chỉ là sự đồn đại sai lầm do một số người trong chốn giang hồ, xuất thân của sư phụ chỉ là may mắn được thượng cổ bí kíp, làm gì là truyền nhân của Lôi Công, hắn liền buột miệng nói:


    - Thật sự Hắc Nho không phải truyền nhân của Lôi Công.


    Lãnh Diện Thần Ni kinh ngạc nói:


    - Sao ngươi biết?


    Đinh Hạo biết mình sơ suất lời nói, linh hoạt bào chữa:


    - Tại hạ đã gặp Hắc Nho.


    - Ngươi... gặp Hắc Nho?


    - Đúng vậy.


    - Năm nay ngươi bao nhiêu tuổi?


    - Hai mươi tuổi tròn.


    - Lúc bao nhiêu tuổi ngươi gặp Hắc Nho?


    - Gần đây.


    Trên gương mặt Lãnh Diện Thần Ni không lộ ra vẻ tình cảm gì cả, nhưng cặp mắt biểu lộ nghi hoặc không kém.


    - Mọi người trong chốn giang hồ đều biết Hắc Nho đã mất mạng hai mươi năm nay tại Mang Sơn Cổ Linh, mà ngươi nói gặp Hắc Nho gần đây? Không biết Hắc Nho ngươi gặp đó là giả hay là thật?


    - Thật hay giả, mai sau Thần Ni sẽ có cơ hội gặp y thì sáng tỏ.


    - Sao ngươi lại biết võ công y khác môn với Lôi Công, chẳng lẽ ngươi có giao thủ với y ư?


    Vừa nói, cặp mắt óng ánh của Thần Ni nhìn chòng chọc vào mắt Đinh Hạo như là nhìn thấy trong tâm can hắn không bằng.


    Đinh Hạo nhủ thầm:


    Mụ Thần Ni này lợi hại thật, liền cười nhạt nói:


    - Tại hạ từng nói chuyện với Hắc Nho, và được y nói lại võ công của y không thuộc một môn phái nào cả.


    - Ngươi... từng nói chuyện với Hắc Nho?


    Đinh Hạo bĩu môi nói:


    - Y không phải yêu quái, cũng là con người, chỉ có công lực cao cường chút ít thôi, có gì làm lạ ư?


    - Vậy quả thận bần bi thấy biết lạ nhiều rồi.


    Nói xong vung phất trần một cái phòng người chạy mất. Đinh Hạo ngắm nhìn bóng trắng mờ dần trước tầm mắt, trong lòng hắn cảm thấy áy náy vô cùng. Lãnh Diện Thần Ni tìm kiếm Huyết Ảnh Phu Nhân để kết thúc món nợ năm xưa, thế mà mình sinh lòng háo thắng nhúng tay vào việc làm hỏng việc của y và tý nữa hại y mất mạng.


    Huyết Ảnh Phu Nhân cố ý đánh một đòn lén lút đó thật là bỉ ổi hèn hạ, Lãnh Diện Thần Ni lại chẳng hề nghi ngờ mình đồng lõa với Huyết Ảnh Phu Nhân, mà đối phó với lão, tánh khí này đủ để hắn khâm phục.


    Nghĩ đến đây, lại liên tưởng đến sắc đẹp làm điên đảo mọi người của Huyết Ảnh Phu Nhân, bất giác rùng mình mạnh một hồi, hắn nghiến răng mím môi nhủ thầm:


    - Rắn độc mỹ nhân, đừng nghĩ tưởng đến ả nữa, nếu sau này có gặp lại phải cho ả một bài học mới được.


    Hắn đang ngớ ngẩn tưởng nghĩ lung tung, cũng lúc này một bóng người thấp thoáng xuất hiện.


    Té ra chính là lão tú tài Kha Nhất Nghiêu, cũng với cái dáng cùng liêu thất thời ấy.


    Đinh Hạo chắp tay nói:


    - Huynh đài may thật, chúng ta lại gặp nhau.


    Kha Nhất Nghiêu cười ha hả nói:


    - Lão đệ, chuyến đi Vương Ốc Sơn này thế nào?


    - Không uổng công vậy.


    - Tìm gặp Trúc Lâm Khách ấy?


    - Tìm gặp rồi.


    - Những điều lão đệ muốn hỏi thỏa mãi rồi chư?


    - Mọi sự đã sáng tỏ.


    - Lão đệ định đi đâu?


    - Xuống phía Nam làm một việc, sao Kha lão ca lại lọt vào rừng này.


    - Ta thấy Huyết Ảnh Phu Nhân và Lãnh Diện Thần Ni kẻ trước người sau rời khỏi rừng xanh, biết có sự cố nên chạy vào đây mà xem, không ngờ lại gặp lão đệ tại đây.


    - Kha lão ca gặp Huyết Ảnh Phu Nhân đi ra?


    - Không sai, cái kiệu màu đỏ đứng ở đằng xa đã trông thấy.


    - Chạy về hướng nào?


    - Chạy về hướng sơn cước.


    - Tiểu đệ phải rượt theo...


    - Rượt theo làm gì nữa, bây giờ y đã xa cả mười dặm hơn, vả lại có thể biến đổi phương hướng rồi.


    Đinh Hạo nghĩ cũng có lý, bèn bỏ ý định này, nói:


    - Lão ca, xin hỏi một điều...


    - Việc gì vậy?


    - Kha lão có từng nghe nói nhân vật Lôi Công?


    - A! Đó là một tiền bối dị nhân, ta từng nghe nói đến.


    - Ngươi này còn sống chăng?


    - Tại sao lão đệ bỗng nhiên hỏi thăm người này?


    - Nghe nói lão có cây Lôi Công Trủy rắn chắc vô cùng, tiểu đệ muốn mượn dùng để cứu một người.


    - Cứu ai?


    - Võ lâm Vạn Sự Thông Toàn Tri Tử! Kha Nhất Nghiêu võ tay cái bốp nói:


    - Sao không hỏi chính bản thân Toàn Tri Tử, những loại bí sự như vậy y rành hơn mọi người.


    Đinh Hạo nghĩ thầm:


    Quả thực không sai, sao không đi hỏi Toàn Tri Tử, nếu y không biết thì khỏi phải đi thăm dò nữa, từ đây đến Cổ Linh phải đi qua Lạc Dương.


    Toàn Tri Tử từng chỉ điểm mình tìm Bán Bán Tẩu hỏi thăm tin tức của Trúc Lâm Khách, nhớ đến ân tình giúp đỡ này mình phải đền đáp lại, nghĩ thế bèn nói:


    - Không sai, tiểu đệ không nghĩ tới điều này.


    - Hiện giờ y ở đâu?


    - Y bị nhốt trong ngôi cổ mộ tại Mang Sơn phải có Lôi Công Trủy hặc Thạch Vân kiếm mới cứu y thoát thân được.


    - A! Tại sao vậy?


    - Y bị Lãnh Diện Thần Ni dùng dây xích vạn niên thiết mẫu khóa lại nhốt trong cổ mộ, ngoài trừ Lôi Công Trủy và Thạch Vân kiếm ra không còn cách nào khác hơn.


    - Lúc nãy Lãnh Diện Thần Ni có mặt tại đây...


    - Thạch Vân kiếm của lão đã bị thất lạc.


    - A! Tại sao Toàn Tri Tử bị Thần Ni nhốt vậy?


    - Nghe nói y sơ ý thổ lộ một bí ẩn của Thần Ni?


    Kha Nhất Nghiêu gật đầu nói:


    - Y nhờ cái mồm mà có tiếng tăm, cũng vì cái miệng mà mang họa.


    Đinh Hạo ngắm nhìn khí trời nói:


    - Kha lão ca, tiếc rằng không có thì giờ hội ngộ với lão ca, tiểu đệ xin phép lên đường bây giờ...


    - Được, chúng ta sẽ gặp lại ở thành Lạc Dương.


    - Lão ca cũng đến Lạc Dương?


    - Đúng vậy, ta có chút việc phải đến đấy.


    - Chúng ta đi chung được chứ?


    - Không, ngươi có ngựa cưỡi, lão ca thì chạy bộ, bất tiện lắm.


    - Điều này...


    - Lão đệ đừng khách sáo, cứ lên ngựa tự nhiên!


    Cũng trong lúc này, con ngựa ô đó hí một tiếng thê thảm, bốn gối co lại ngã quî xuống đất, máu từ miệng mũi phun ra tua tủa gục đầu qua một bên chết nằm trên đất.


    - Đinh Hạo nhìn thấy, cả kinh giọng nói run run:


    Chuyện gì đã xảy ra?
     
  13. HMHL

    HMHL Thần Tài Perennial member

    Kha Nhất Nghiêu cũng biến sắc nói:
    - Có người đã đánh ám khí?
    Đinh Hạo cúi người kiểm tra xác ngựa thì chỉ thấy lỗ máu chảy tua tủa, ngoài ra không có thương tích gì cả, bỗng hắn như hiểu ra điều gì, bèn nói:
    - Đúng rồi, chết dưới Huyết Thủ Công, lúc Huyết Thủ Phu Nhân dùng môn công phu đó đánh lén Lãnh Diện Thần Ni thì con ngựa này đứng cạnh nên bị ngộ sát.
    Đinh Hạo căm phẫn vô cùng, vì con ngựa ô này do Yên Vân Khách Thẩm Cang tặng, có thể nói là một mối cảm kích sâu đậm, vậy mà mình chỉ cỡi được một hôm thì đã chết mất.
    Kha Nhất Nghiêu cau mày nói:
    - Huyết Thủ Công của nữ ma ấy quả thật kinh người, Lãnh Diện Thần Ni bị thương ư?
    - Thần Ni chỉ bị thương nhẹ thôi.
    - Hai bên có thù oán gì?
    Năm xưa bát ma liên thủ đột kích Ban Nhược am, đánh Lãnh Diện Thần Ni té xuống sơn cốc, cướp đi Thạch Vân Kiếm là trấn am chi bảo của Thần Ni, chuyện chỉ có vậy.
    - Hừ, ân oán võ lâm vô chung vô thủy, thật đáng sợ.
    - Hiện giờ chúng ta cùng nhau lên đường được chứ?
    - Đành phải như thế.
    Đinh Hạo cùng Kha Nhất Nghiêu ra khỏi rừng, hướng về Lạc Dương thẳng tới.

    Vào tới Lạc Dương thì trời vừa sụp tối. Hai người tìm một khách điếm ăn uống xong xuôi, Kha Nhất Nghiêu ở lại khách điếm chờ đợi, còn Đinh Hạo lập tức lên Mang Sơn ngay trong đêm.
    Trống điểm canh hai, vào đến Mang Sơn thì đường xá quen thuộc nên hắn tìm gặp cổ mộ rất dễ dàng. Di chuyển bàn thạch sang một bên thì hiện ra đường mộ đạo, Đinh Hạo hướng vào bên trong cất tiếng nói:
    - Toàn Tri Tử tiền bối, vãn bối là Đinh Hạo đến viếng.
    Tiếng sột soạt dây xích kéo lê trên mặt đất vang lên. Toàn Tri Tử nói:
    - Cứ vào đi.
    Đinh Hạo vừa bước vào trong thì Toàn Tri Tử đã nói:
    - Ni cô ấy vừa mới đi khỏi thôi.
    - À, thì ra Lãnh Diện Thần Ni cũng đến đây, lão nói ra sao?
    - Ta bảo rằng tung tích Thạch Vân Kiếm chưa rõ và đang tích cực tìm kiếm, thành thật cảm ta ngươi đã nhắn tin cho lão ni ấy. Sự việc của ngươi thế nào rồi?
    - Tìm gặp được rồi.
    - Trúc Lâm Khách ư?
    - Đúng vậy.
    - Y có khỏe không?
    - Không đến nỗi tệ lắm. Lãnh Diện Thần Ni có đề cập đến Lôi Công Trủy không?
    Toàn Tri Tử tròn mắt hỏi:
    - Lôi Công Trủy nào?
    - Nó là một thanh gươm có thể chặt đứt dây xích này.
    - Lão ni không đề cập tới.
    - Vãn bối muốn mượn thanh gươm đó để chặt đứt sợi dây xích này, nhưng chẳng biết phải kiếm ở đâu.
    - Lôi Công Trủy thì chắc là vật của Lôi Công, phải gặp y trước đã.
    - Vãn bối vì việc này mà đến đây, chẳng biết nhân vật Lôi Công đó còn tại thế hay không nhỉ?
    - Có thể còn tại thế.
    - Đi đâu tìm lão?
    - Mười năm về trước lão phu biết y ẩn cư tại Thiên Âm Động Hình Sơn Hắc Thạch Cốc.
    Đinh Hạo hớn hở nói:
    - Hắc Thạch Cốc tọa lạc tại đâu?
    - Ở sâu trong Hình Sơn, sơn cốc ấy toàn là đá đen, rất dễ tìm.
    - Tốt lắm, vãn bối đến đó xem.
    - Nếu ngươi giúp được lão phu thoát nạn, lão phu sẽ làm bất cứ chuyện gì cho ngươi.
    Đinh Hạo nói giọng sang sảng:
    - Thế thì không dám. Vãn bối không mang lòng dạ thi ân cầu báo. Nhưng nếu có điều gì nhờ vả thì đó là thuộc về vấn đề khác vậy.
    Toàn Tri Tử bật ngón tay cái khen:
    - Anh hùng bản sắc.
    - Tiền bối quá khen, vậy vãn bối xin cáo từ.
    - Lão phu trông chờ tin vui.
    - Vãn bối xin cố hết sức.
    Đinh Hạo rời khỏi huyệt mộ, đặt bàn thạch lại chỗ cũ rồi phi thân xuống Mang Sơn trở lại khác điếm khi trống đã điểm canh ba. Khi đi ngang phòng Kha Nhất Nghiêu, y thuận mắt liếc vào trong thì không thấy bóng dáng lão đâu cả. Y không khỏi lấy làm lạ, bước vào phòng mình y thấy có một tờ giấy trên đó ghi:

    "Hắc Nho hiện thân trong thành, Tổng đà Tam Nghĩa Bang nhuộm máu" Đinh Hạo cả kinh, không biết sao thình lình lại chui ra một tên Hắc Nho. Việc máu nhuộm Tam Nghĩa Bang nếu truyền ra ngoài giang hồ thì chắc chắn thanh danh Hắc Nho sẽ hỏng mất.
    Hắn lập tức rời khỏi khách điếm đi ngay không chậm trễ.
    Đèn đuốc trơ trụi, trên đường lộ vắng lặng. Đinh Hạo chợt thấy một bóng người đang đi về phía y, chính là lão tú tài Kha Nhất Nghiêu, y vôi tiến tới hỏi:
    - Kha lão ca, sự việc thế nào?
    Kha Nhất Nghiêu lộ vẻ hoảng hốt, đảo mắt dòm ngó xung quanh rồi hạ giọng nói:
    - Hắc Nho bỗng nhiên xuất hiện trong thành, vào khoảng canh hai thì máu nhuộm Tổng đà Tam Nghĩa bang, gần hai mươi người lâm nạn, xem tình hình này thì chắc..
    - Có chuyện quái lạ như vậy ư?
    - Ta vừa trông thấy một bóng người chạy về hướng Tây.
    - Chúng ta rượt theo đi.
    - Có mạo hiểm lắm không?
    - Cẩn thận thì không sao đâu. Hắc Nho và Tam Nghĩa Bang có thù oán gì?

    - Nghe nói là trả thù vụ vây công năm xưa. Lạ thật, Hắc Nho vẫn còn tại thế...
    Đinh Hạo xúc động vô cùng, danh sách sư phụ đã trao cho chàng không hề có tên Tam Nghĩa Bang chủ, tên giả mạo này chắc chắn có ăm mưu, chàng phải điều tra tìm ra manh mối.
    - Chúng ta đi hướng nào.
    - Lên nóc nhà mà đi.
    Hai người phi thân vọt lên nóc nhà chạy về hướng Tây, chẳng bao lâu đã đến phía Tây thành mà vẫn không có chi khác lạ. Đinh Hạo đề nghị:
    - Chúng ta lên thành lầu chờ đợi, từ trên cao nhìn xuống dễ quan sát mọi vật hơn.
    - Ý kiến hay lắm.
    Hai người nhảy vọt lên thành, mượn sức tung mình lên chổ cao nhất của lầu thành rồi khom người ẩn nấp chờ đợi.
    Đinh Hạo lần đầu tiên nhìn thấy thân pháp của Kha Nhất Nghiêu thì biết ngay y chẳng phải là nhân vật tầm thường.

    Bỗng nhiên có vài tiếng hú trầm ngắn vọng lại. Đinh Hạo nói:
    - Âm thanh như phát ra từ khu phố lớn đèn đuốc chưa tắt kia.
    Kha Nhất Nghiêu hừ một tiếng nói:
    - Đó là trang viện của Lạc Dương thủ phú Thẩm Nhất Vi.
    Đinh Hạo thất thanh la thầm:
    - Hỏng rồi, Thẩm Nhất Vi là hóa danh của Yên Vân Khách Thẩm Cang, không ngờ tên Hắc Nho giả mạo lại đến tìm y.


    Y hấp tấp nói:
    - Kha lão ca, huynh đi hướng trái, đệ đi hướng phải, ta cùng đến đó xem sao.
    Hai người chia ra làm hai hướng phi thân đi, Đinh Hạo cố ý tách rời Kha Nhất Nghiêu rồi vận dụng toàn lực triển khai khinh công thần tốc lao đi như chớp.
    Chỉ trong chốc lát y đã đến trại viện đèn đuốc sáng trưng ấy, y nhanh nhẹn nhảy lên nóc nhà nhìn vào đại sảnh, chỉ thấy một nho sĩ áo đen uy nghi đang đứng, gương mặt nhìn không rõ, bên cạnh rải rác vài xác chết của những tên võ sư hộ vệ.
    Yên Vân Khách Thẩm Cang mặt mày tái mét, thân người run rẩy đứng yên.
    Hắc Y nhân nói:
    - Họ Thẩm kia ngươi khỏe chứ? Thấy ngươi trông mập hơn xưa, chắc bây giờ thành đại phú ông rồi, hà hà hà...
    Yên Vân Khách Thẩm Cang nói giọng run run:
    - Các hạ là cao nhân phương nào?
    - Chẳng cần nhiều lời, bổn nho đến đây đòi nợ năm xưa.
    - Ngươi... là ai?
    - Chắc ngươi còn nhớ cố nhân Mang Sơn Cổ Lĩnh chứ?
    - Ngươi... ngươi... là... Hắc Nho?
    - Đúng vậy.
    - Bây giờ... các hạ muốn sao?
    - Nợ máu trả máu.
    - Nhưng sự cố năm xưa chẳng phải chỉ có một mình tại hạ.
    - Điều ấy không có liên quan gì với ngươi, bây giờ ngươi hãy chuẩn bị chết đi.

    Dứt lời nho sĩ vung kiếm đánh tới một chiêu vô cùng khốc liệt vào Thẩm Cang.
    Thẩm Cang vội tránh qua bên. Nhưng thân hình của y chưa đứng vững thì chiêu số thứ hai của nho sĩ áo đen đã bám sát như hình với bóng. Không còn tránh né kịp nữa, y dùng hết chân lực đánh liều ra một chiêu.

    Nghe "Hự" một tiếng, Thẩm Cang loạng choạng lùi ra sau hai bước, bả vai trái có một đường vạch nhỏ, máu chảy ròng ròng.
    Nho sĩ áo đen tiến lên một bước, lại vung kiếm đánh ra.
    Thình lình một giọng nói lạnh như băng vọng lại:
    - Dừng tay.

    Rồi có một bóng người thấp thoáng lướt tới. Đó cũng là một nho sĩ áo đen ăn mặc giống hệt nho sĩ áo đen đến trước. Tên đến trước bất giác lùi lại vài bước, trầm giọng quát:

    - Ngươi là ai?
    Nho sĩ áo đen xuất hiện sau chính là Đinh Hạo, y chậm rãi tiến tới vài bước, lạnh lùng nói:
    - Danh hiệu của người là gì?
    - Ngươi là...
    - Bổn tòa chính là Hắc Nho.
    - Ngươi... ngươi dám mạo danh bổn tòa ư?
    - Một lần nữa bổn tòa hỏi ngươi là ai?
    - Ngươi là ai, sao dám mạo danh bổn tòa?
    - Đừng nhiều lời nữa, đánh thử là biết ngay.

    Dứt lời Đinh Hạo vung kiếm nghiêng nghiêng chém tới, thế kiếm tuy có vẻ giản dị nhưng nho sĩ áo đen lập tức lộ vẻ hoảng hốt. Y biết đã gặp địch thủ nên lập tức nhấc kiếm chống đỡ chiêu số của Đinh Hạo.

    Không ngờ Đinh Hạo chỉ đánh ra hư chiêu thăm dò, kiếm đối phương đâm vào khoảng không làm người y hơi chao đảo .

    Y chưa kịp đứng vững thì Đinh Hạo đã chém tới một nhát nhanh như chớp, nho sĩ áo xanh mặt cắt không còn hột máu, y hốt hoảng sử dụng ngã nhào xuống đất rồi lộn nhào ra xa hai trượng, nhanh như cắt tung mình lên mái nhà chạy mất.

    Đinh Hạo không ngờ đối phương bất thình lình đào tẩu nên ngẩn người ra trong tích tắc, rồi cũng phóng mình rượt theo.
    Nhưng khi y nhảy lên theo được vài mái nhà thì hình bóng nho sĩ áo đen kia đã mất dạng. Y đành nhanh nhẹn cởi bỏ lớp hóa trang rồi quay trở lại trang viện, muốn xem ân nhân thọ thương ra sao.
    Về đến trang viện, hắn trông thấy một thủ hạ của Thẩm Cang đang băng bó cho lão. Lão thấy Đinh Hạo xuất hiện thì thoáng kinh ngạc, rồi cất tiếng hỏi:
    - Đinh thiếu hiệp cũng đến đây sao?
    Đinh Hạo xá một xá rồi nói:

    - Vãn bối cùng người bạn có việc đi ngang qua Lạc Dương, nghỉ cân ở khách điếm gần đây. Bỗng nghe có tiếng hú nên tò mò vào xem thử, chẳng ngờ lại chính là trang viên của lão bá.

    Thẩm Cang bỗng nói:

    - Mới đây có hai Hắc Nho xuất hiện.
    - Sao? có tới hai Hắc Nho ư?
    - Đúng vậy, người đầu tiên đòi nợ lão, và đã động thủ.

    - Kết quả ra sao?

    - Võ công của y quả kinh người, chỉ hai chiêu đã đánh lão bị thương.

    - Thương tích của lão bá thế nào?

    - May mà chỉ bị ngoài da, chưa chạm đến yếu mạch.

    - May thay! Kế đó sao nữa?


    - Ngay lúc đó Hắc Nho thứ hai xuất hiện giải nguy cho lão, đánh ra hai chiêu làm cho tên xuất hiện đầu tiên phải bỏ chạy.


    - Sau đó thế nào nữa?


    - Hắc Nho thứ hai rượt theo, đến giờ chưa thấy quay lại/ Thình lình lúc đó có một người lao tới, chính là Kha Nhất Nghiêu.


    Kha Nhất Nghiêu hỏi Đinh Hạo:


    - Thế nào? đệ có gặp Hắc Nho không?


    Đinh Hạo cười nói:


    - Chúng ra đến muộn rồi, hai tên Hắc Nho vừa đi khỏi.


    Kha Nhất Nghiêu tròn mắt:


    - Hai tên Hắc Nho?


    Đinh Hạo kể lại sự kiện của Thẩm Cang cho Kha Nhất Nghiêu nghe một lượt.


    Nghe xong lão hoang mang nghi hoặc hỏi:


    - Sao lại có hai tên xuất hiện một lúc?


    Đinh Hạo hướng về Thẩm Cang, rồi lại trỏ vào Kha Nhất Nghiêu nói:


    - Xin giới thiệu với lão bá đây là bạn của tại hạ, tên là Kha Nhất Nghiêu.


    Thẩm Cang chào hỏi Kha Nhất Nghiêu xong liền quay qua Đinh Hạo nói:


    - Trời đã tối rồi, xin mới thiếu hiệp và Kha huynh vào tệ viện nghỉ lại một đêm, sáng sớm sẽ đi.


    Đinh Hạo cau mày nói:


    - Xin đa tạ lão bá nhưng chúng tôi phải lên đường rất sớm, chẳng tiện ở lại vì còn phải về khách điếm chuẩn bị mọi việc nữa.


    - Vậy thì lão chẳng dám giữ lại, mong rằng Đinh thiếu hiệp có dịp ghé tệ viện uống vài ly.


    - Khi nào tại hạ có dịp sẽ đến thăm lão bá ngay, xin cáo từ.


    - Xin cáo từ.


    Rồi Đinh Hạo và Kha Nhất Nghiêu phóng mình mất dạng.
     
    Trí thức yêu nước thích bài này.
  14. HMHL

    HMHL Thần Tài Perennial member

    Nhiều người chết đuối vì nhìn thấy dấu hiệu này nhưng không bỏ chạy
    Nhiều người chết đuối vì nhìn thấy dấu hiệu này nhưng không bỏ chạy

    Nhiều người đi biển thường chọn bơi vào vùng nước phẳng lặng mà không ngờ rằng, đây mới chính là "cạm bẫy" dẫn đến nhiều vụ chết đuối thương tâm.
    [​IMG]

    Mũi tên màu đỏ là nơi có dòng chảy xa bờ (ảnh: safebee.com)
    Dòng chảy xa bờ (rip current) luôn được coi là “tử thần giấu mặt” của biển cả. Mặt nước nơi có dòng chảy xa bờ thường phẳng lặng, ít sóng nên nhiều người tưởng rằng đó là nơi an toàn và di chuyển tới đó. Thế nhưng khi bơi vào dòng chảy xa bờ, chúng ta có thể ngay lập tức bị cuốn trôi ra xa.

    Vậy dòng chảy xa bờ là gì?

    Là một dòng nước mạnh chảy từ bờ hướng ra biển. Sóng sẽ đánh và đưa nước biển vào bờ, nhưng khi nước biển được liên tục đưa vào bờ thì chúng tập hợp lại thành một dòng đi thẳng ra biển, khi đó dòng nước này sẽ hình thành dòng chảy xa bờ.

    Trong một thí nghiệm, người ta rắc chất màu sát bờ biển và quan sát thấy chất màu bị kéo ra xa bờ. Điều này chứng tỏ nơi đó dòng nước đi ngược từ bờ ra biển. Bên cạnh đó chúng ta cũng thấy rằng nơi dòng nước đi từ bờ ra biển là vùng nước lặng, hầu như không có sóng. Đây là điều chúng ta cần lưu ý nhất về dòng chảy xa bờ để tránh gặp rùi ro.

    [​IMG]

    Dòng chảy xa bờ trên biển được nhận biết bằng cách đổ bột màu

    Vì sao dòng chảy xa bờ lại nguy hiểm?

    Dòng chảy xa bờ là nguyên nhân dẫn đến 80% các trường hợp cứu nạn và chết đuối trên biển. Vận tốc trung bình của dòng chảy có thể thay đổi từ 0,5 m/s cho đến 2,5 m/s, nhanh hơn cả vận tốc bơi của một vận động viên bơi lội Olympic. Tuy nhiên, do dòng chảy xa bờ thường hẹp, có chiều ngang khoảng 1-3 m, nhiều người bơi thành thạo có thể dễ dàng thoát ra bằng cách bơi vuông góc với dòng chảy và song song với bờ biển. Mặc dù vậy, không phải ai cũng biết tới thủ thuật trên, và thực tế nhiều người có thể bị vắt kiệt sức lực khi cố hết sức vùng vẫy bơi ngược dòng chảy.

    Dòng chảy xa bờ có thể gây nguy hiểm bất cứ lúc nào. Khi sóng to thì vận tốc dòng chảy xa bờ cũng nhanh hơn gây nguy hiểm hơn cho người bơi. Tuy nhiên, khi đó thường ít có người xuống biển tắm vì e ngại sóng to. Vào những ngày sóng không lớn, trái lại, người ta thường chết đuối nhiều hơn vì có nhiều người xuống biển tắm. Khi thấy sóng không quá to người ta thường chủ quan và không quan tâm đến dòng chảy xa bờ. Tuy nhiên khi di chuyển vào chỗ lặng sóng, chúng ta vô tình rơi vào dòng chảy xa bờ. Dòng chảy này sẽ ngay lập tức kéo chúng ta ra xa khỏi bờ và đưa thẳng ra biển.

    [​IMG]

    Dòng chảy xa bờ thường xuất hiện ở nơi có mặt nước phẳng lặng (ảnh: NOAA)

    Có 3 loại dòng chảy xa bờ:

    - Dòng ngược tức thì (Flash Rip Current): dòng chảy hình thành, biến mất nhanh chóng do mực nước biển giảm và sóng tăng cao đột ngột.

    - Dòng ngược cố định (Fixed Rip Current): hình thành do nước biển bị chắn bởi 2 đường cát, có thể tồn tại trong khoảng thời gian từ vài ngày đến hàng tuần, thậm chí hàng tháng.

    - Dòng ngược vĩnh cửu (Permanent Rip Current) hình thành do địa hình vùng biển. Ở vùng biển có nhiều san hô, dòng chảy này có thể tồn tại vĩnh viễn.

    Làm thế nào để nhận biết dòng chảy xa bờ?

    Dòng chảy xa bờ có một số dấu hiệu đặc trưng mà nếu quan sát cẩn thận, các nhân viên cứu hộ và người đi biển có thể dễ dàng nhận ra. Do vậy, trước khi xuống biển, chúng ta nên đứng từ trên cao và dành khoảng 5-10 phút để nhận dạng dòng chảy xa bờ trên bờ biển mà chúng ta sắp xuống tắm.

    - Dòng chảy xa bờ có mặt nước phẳng lặng hơn và ít sóng hơn. Nếu di chuyển vào chỗ lặng sóng thì chúng ta sẽ rơi vào dòng chảy xa bờ. Ngược lại, nơi biển có sóng bạc đầu thì chúng ta sẽ được sóng đánh đưa vào bờ.

    - Dòng chảy xa bờ có màu khác biệt so với vùng nước xung quanh, thường là sậm màu hơn và đục hơn tùy theo góc chiếu của ánh mặt trời.

    [​IMG]

    Dòng chảy xa bờ có màu đậm hơn (ảnh: WHOI)

    - Đôi khi chúng ta có thể thấy các mảnh vỡ hay bọt nước nổi trên mặt dòng chảy cuốn ra xa bờ và trôi ra biển. Trong khi đó, sóng bạc đầu sẽ đẩy các mảnh vỡ này vào bờ biển.

    Nếu rơi vào dòng chảy xa bờ, làm thế nào để thoát?

    Điều quan trọng khi bị rơi vào dòng chảy ra bờ là phải tuyệt đối giữ bình tĩnh. Nếu hoảng loạn, bạn sẽ không còn khả năng phán đoán chính xác.

    Bên cạnh đó, bạn cần phải lưu ý không bơi ngược dòng nước. Nhiều trường hợp người bị nạn quá hoảng loạn và cố gắng bơi ngược dòng nước để vào bờ, do đó dẫn đến kiệt sức và chết đuối.

    Nếu là người bơi giỏi, thì thay vì cố bơi ngược dòng, bạn hãy tìm cách bơi song song với bờ biển, tức là vuông góc với dòng chảy bởi đó là cách giúp chúng ta hướng đến chỗ có sóng bạc đầu. Sau khi đã thoát khỏi dòng xoáy, hãy bơi chéo góc và hướng về phía bờ.

    [​IMG]

    Bơi song song với bờ biển khi bơi vào dòng chảy xa bờ (ảnh: beachsafe.org)

    Nếu là người bơi yếu thì bạn hãy giơ tay lên ra hiệu trợ giúp, đồng thời giữ bình tĩnh và thả nổi để giữ sức. Ước lượng thấy dòng chảy xa bờ yếu đi thì bạn hãy cố gắng bơi song song với bờ biển để tới khu vực có sóng bạc đầu như đã đề cập ở phần trên.

    Tuy vậy, để phòng ngữa rủi ro bất trắc có thể ập đến bất kỳ lúc nào, bạn nên tắm biển ở những nơi có lực lượng cứu hộ chuyên nghiệp và được chứng nhận an toàn. Bên cạnh đó, cần quan sát các biển chỉ báo an toàn và trao đổi với các nhân viên cứu hộ để biết đặc điểm bờ biển sắp xuống tắm.

    Vân Hồng
     
  15. HMHL

    HMHL Thần Tài Perennial member

    Lạnh sống lưng vào quán kiếm hiệp ở Sài Thành

    - Khách tới quán, vỗ đùi, hô: “Tiểu nhị! Mang cho ta một bình Lục Thanh Tửu”. Lát sau, phục vụ chạy tới, đặt lên bàn một bình nhỏ. “Thưa khách quan, đây là loại thức uống hảo hạng được chưng cất lâu năm, uống vào thanh mát lục phủ ngũ tạng, nhân sĩ giang hồ thường gọi là bia”...

    Điểm "hạ sơn" của dân nghiền kiếm hiệp


    Quán nhỏ là không gian gặp gỡ của những người hâm mộ truyện kiếm hiệp Kim Dung, Ngô Thừa Ân, Cổ Long,... hoặc thích trải nghiệm cảm giác mới lạ, cổ trang ở Sài Gòn.

    Từ thiết kế đến không gian, vật dụng, đến phong cách nhân viên phục vụ,... tất cả đều theo phong cách kiếm hiệp độc đáo. Khách lui tới quán thường là cả nam và nữ, tuổi trên 25 và đam mê truyện kiếm hiệp.

    Các món ăn tại đây được gọi bằng nhiều cái tên không xa lạ gì với giới nghiền truyện kiếm hiệp, như Tịch tà kiếm phổ (Xúc xích Đức), Nước mắt cô Long (Bò đẫm lệ); Đoàn Diên Khánh đá cầu (bò nướng Hoa Sơn) hay Cù Thiên Xích chơi lò cò (Bò cuộn nấm kim châm),...

    Theo lời chủ quán, quán có tổng cộng 100 món ăn, là những món thất truyền xưa được hồi sinh bởi “trù sư 13 năm công lực” (bếp trưởng với 13 năm kinh nghiệm). Nguyên liệu làm món ăn tươi ngon hái từ đỉnh Hoa Sơn, được cắt gọt tỉa bởi Độc Cô Cửu Kiếm, trải qua lửa bằng nội công tâm pháp Cửu Dương Thần Công trong 3 lần 5 là 15 phút.

    [​IMG]
    Khách tới quán uống bia bằng vò, bằng chén thay vì chai, ly.

    Để đặt được những cái tên món ăn độc và lạ, các thành viên tạo dựng quán phải mất rất nhiều thời gian suy nghĩ và tìm điểm tương đồng giữa truyện và hương vị các món ăn. Ví dụ, món ăn có tên Nước mắt cô Long được làm chính từ nguyên liệu là thịt bò. Thịt bò được làm tái, còn vị cay, được quét thêm 1 lớp bù tạt, thêm 1 lần tương ớt rồi trải thêm 1 lớp cải xanh, cuộn tròn lại, đưa vào miệng nhai đủ 5 lần. Sau đó, khách há miệng, phả hơi ra ngoài, độ cay chạy lên não, vòng vòng quanh đầu, tức khắc nước mắt trào ra tự nhiên. Cảm giác này được lý giải như việc Dương Quá xa Cô Long 16 năm trời đằng đẵng.

    Cùng với đó, đồ uống có nhiều cái tên như Nữ nhi hồng (Sài Gòn đỏ), Trúc Diệu Thanh (Sài Gòn xanh), Phục hổ Tửu Bạch (Tiger Bạc),... Thực khách sẽ uống bia bằng vò và chén thay cho chai, lon, ly. Mặc dù được gọi là "tửu lầu" nhưng quán không bán các loại rượu do thời tiết Sài Gòn nóng bức, các món ăn trong quán không phù hợp với rượu.

    Ngoài ra, quán còn có các trò chơi thử thách các tình huống liên quan tới truyện kiếm hiệp. Có thể, khách tới quán bốc thăm một câu đố nho nhỏ từ chủ quán về nhân vật truyện, bí kíp võ công, tình tiết truyện,... nếu trả lời đúng sẽ được miễn phí món ăn. Ngược lại, nếu khách đố chủ quán bất kỳ một điều gì về truyện kiếm hiệp mà không trả lời được chủ quán sẽ bị phạt bằng cách trả tiền cho 1 món ăn.

    Trong không khí “uống bia luận anh hùng”, anh X. cùng các bạn tỏ ra khá hứng thú với không gian và cách phục vụ tại đây. Là khách quen của quán từ những ngày đầu, anh X. thường xuyên cùng bạn bè tới đàm đạo truyện kiếm hiệp và bình truyện, bình nhân vật. Đây cũng là địa điểm duy nhất ở Sài Gòn tạo dựng không khí kiếm hiệp trong quán ăn. Với anh X, điều thích nhất anh được kết giao nhiều bạn bè cùng sở thích và được bày tỏ sự quan tâm của mình về các hiệp khách và các môn võ công truyền kỳ.

    Nhiều ý tưởng nhen nhóm

    CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM

    • Anh Thông Phan, một trong ba thành viên sáng lập quán, kể về lý do để họ tạo dựng quán cũng vì tình yêu và đam mê với truyện kiếm hiệp. Anh nói, cả ba chơi thân thiết với nhau khoảng chục năm, nghiền ngẫm không sót một tập truyện kiếp hiệp nào. Rồi, ý tưởng tạo ra một sân chơi cho những người cùng sở thích nảy sinh. Họ cùng nhau mở quán ăn này.

    Cả ba sau đó cùng nghỉ việc để lên kế hoạch, bắt tay thực hiện. Ban đầu, các anh gặp sự phản đối kịch liệt từ gia đình. Thậm chí, bố mẹ của một thành viên trong nhóm liên tục hỏi câu "lý do gì nghỉ việc" rồi hàng ngày lên quán ngó nghiêng, kiểm tra, không tin quán có thể hoạt động tốt, có lãi. Dần dà, các anh chứng minh bằng cách hàng tháng gửi hóa đơn, chứng từ thu chi về cho bố mẹ kiểm tra, lâu dần phụ huynh tin tưởng và không còn phản đối nữa. Anh Thông Phan khẳng định, nếu được chọn lại, anh vẫn sẽ làm và làm sớm hơn.

    [​IMG]
    Một trang thực đơn tại quán với cách đặt tên món ăn độc, lạ.
    [​IMG]
    Anh Thông không khỏi bật cười khi nghĩ về ngày đầu mở quán. Để tạo trải nghiệm và không gian kiếm hiệp, các anh phải đặt mua những chiếc chén, chiếc vò từ các cửa hàng gốm, sứ trên đường Võ Thị Sáu. Tháng đầu tiên, anh mua 70 chiếc chén uống bia, giá hơn 30.000 đồng/chiếc. Sau một tháng, quán chỉ còn 30 chiếc do khách nghiền truyện kiếm hiệp, trong lúc bàn luận anh hùng, ngỡ mình là Tiêu Phong, uống xong là "choang" khiến nhiều phen chủ quán "rơi lệ".

    Sau đó, thấy những chiếc chén này không được tráng men, khách hàng khi uống có thể bị sứt môi nên ba ông chủ bàn nhau mua loại chén khác được tráng men, giá 50.000 đồng/chiếc, mua kèm thêm 200 chiếc vò, mỗi chiếc giá 200.000 đồng.

    Thời gian đầu, nhân viên trong quán chưa quen với những bộ trang phục trong phim kiếm hiệp, còn ngại ngần nên phục vụ khách chậm chạp. Các anh phải giành nhiều thời gian dạy bảo, động viên. "Ba tháng nay, khách hàng khá hài lòng về thời gian phục vụ của quán, không còn những than phiền về sự chậm trễ", anh Thông Phan cho biết.

    Hiện quán có 3 nhân viên bếp, 4 nhân viên phục vụ. Mỗi ngày, quán chỉ có thể đón khoảng 60-70 khách. Sắp tới, các anh sẽ thuê thêm địa điểm để mở rộng quán, với diện tích khoảng 400m2, sau đó sẽ chia thành từng phòng riêng, mỗi phòng được bài trí để nói về một địa điểm chính trong truyện kiếm hiệp như Bãi sậy, Rừng tre, Tàng kinh các,...

    Minh Thư
     
    Trí thức yêu nước thích bài này.
  16. HMHL

    HMHL Thần Tài Perennial member

     
    Trí thức yêu nước thích bài này.
  17. HMHL

    HMHL Thần Tài Perennial member

     
    Trí thức yêu nước thích bài này.
  18. HMHL

    HMHL Thần Tài Perennial member

     
    Trí thức yêu nước thích bài này.
  19. HMHL

    HMHL Thần Tài Perennial member

     
    Trí thức yêu nước thích bài này.
  20. HMHL

    HMHL Thần Tài Perennial member

     
    Trí thức yêu nước thích bài này.