Gọi tình về ôm ấp những yêu thương Mất anh rồi con đường xa lạ quá Em trốn mình trong tình thương kẻ lạ Đời cô đơn như chiếc lá khô buồn
nhà tôi cạnh một chợ phiên sáng chiều hai bữa, nắng nghiêng qua đồi em tôi thường đến đây ngồi trầu xanh em bán cau tôi đỏ buồng thì thầm câu chuyện trên buôn lối xa ngại tiếng, nước tuôn qua gành hoa sim tim tím để dành làng tôi chung lối cây xanh bóng dài còn em như cánh chim bay thung xa khuất lấp, buồn lai rai buồn