Em đã từng yêu một người hơn chính bản thân em Một người mang tên của một miền kí ức Em trao người ta một tình yêu rất thực Chẳng hề mảy may lo lắng chuyện sau này. Bỗng một ngày...người ta bỗng buông tay Trả hết đắm say...trả những ngày tháng cũ Người ta quên em như chưa bao giờ nhớ Em nhớ người ta...muốn bóp vỡ tim mình. Em níu cách nào người ta cũng lặng thinh Người ta bảo em duyên phận mình đã hết Em đã trải qua những tháng ngày mỏi mệt Tìm kiếm khắp nơi...chẳng biết lối yên bình? Có lẽ suốt đời em sẽ khép lòng mình Không dám đợi chờ vào tình yêu nào nữa Có những trái tim đã một lần xước vỡ Sẽ sợ yêu thương, sẽ rất khó mở lòng.