tại vì cần ngũ hành Hỏa, ngũ hành Mộc nên post hình con Hổ nhiều mà. Hỏ là Dần chứa hỏa khí, mộc khí mạnh cái ngày đó đổi ra tứ trụ là cái này: ngày:Bính tuất, tháng:Mậu tuất, năm:Bính dần
giàu hay nghèo quan trọng nhưng dẫu sao xét ra cũng chỉ là cái vỏ ngoài quan trọng là con người bên trong mình phải không được nghèo tư duy, nghèo ý chí, nghèo tình thương yêu,... nếu bên trong nghèo thì mới sợ hơn
Tình anh đó đã trao cho em hôm nào Và em nói em sẽ yêu thương anh trọn đời Lời tình anh uống chất ngất Say chết trong ngàn nụ hôn môi em Vòng tay ái ân hãy đưa anh đến gần giấc mơ diệu kỳ Tình anh đó vẫn nghe như trên mây ngàn Mà em đã như cánh chim xa bay phương trời Còn lại mình anh cô đơn Bao xót xa và buồn thương vây quanh Người yêu dấu ơi nỡ ra đi bỏ anh sao đành Một lần tình vỡ để nỗi nhớ trong lòng không quên Một lần tình vỡ để nước mắt chưa được mang tên Này người tình ơi anh luôn yêu em Chỉ yêu mình em riêng em Một lần tình vỡ để cứ ước mơ về dĩ vãng Một lần tình vỡ để chẳng đáng yêu một ai thêm Này người tình ơi anh luôn yêu em Chỉ yêu mình em thôi, hỡi em Tình anh đó hiến dâng cho lần yêu đầu Và lời em nói như là cơn gió xa nhẹ thoáng ru hồn anh Vẫn biết tình trao sẽ là tiếc nuối Vẫn biết lần xa ấy là phút cuối Nhưng anh hoài yêu đến đời anh lỡ làng....
Nhớ tiếng mưa rơi ngày xưa, lúc đôi ta còn nhau khi tình yêu bắt đầu Nhớ chiếc hôn ai vội trao những đam mê giờ đây đã mãi xa nơi chốn nào Rồi một hôm mưa vẫn rơi cho niềm nhớ chẳng vơi Sầu chia phôi hoen mắt môi nghe nỗi buồn giăng kín lối Còn đâu nữa lời đã hứa giờ vút bay Tình đã mãi xa tầm tay khi con tim em đã trót mang đổi thay Còn trong anh từng nỗi nhớ dù trái tim nghe tan vỡ Từng chiều nghe tiếng mưa ngỡ em về...
Thôi rồi còn chi đâu anh ơi Có còn lại chăng dư âm thôi Trong cơn thương đau men đắng môi Yêu rồi tình yêu sao chua cay Men nào bằng men thương đau đây Hỡi người bỏ ta trong mưa bay Phương trời mình đi xa thêm xa Nghe vàng mùa thu sau lưng ta Anh ơi, anh ơi thu thiết tha Ơi người vì ta qua phong ba Có còn gì sâu trong tâm tư Mắt lệ mờ hoen dư âm xưa Một vầng trăng vỡ đã thôi không theo nhau Cuộc tình đã lỡ với bao nhiêu thương đau Hết rồi thôi đã không còn gì thật rồi Chỉ còn hiu hắt cơn sầu không nguôi Con đường mình đi sao chông gai Bước vào đời nhau qua bao nay Anh ơi, anh ơi sao đắng cay Thôi đành vùi sâu tâm tư thôi Hết rồi còn chi đâu anh ơi Hết rồi còn chi đâu anh ơi...
Đừng nên khơi nhắc lại chuyện xưa nhất là anh và em chia tay đã lâu. Em không tin xa nhau anh sống một mình anh. Chuyện tình yêu khó nói giống như trò chơi cút bắt trốn tìm. Nếu không tại anh thì em đã có một tình yêu. Ngồi nơi đây nhớ về ngày xưa biết rằng anh giờ đây bên người xa lạ. Có nuối tiếc cũng đành ngậm đắng cay mà thôi. Tình là thế dẫu biết mấy ai khi yêu luôn sống chân thành. Chắc tại vì em khi yêu luôn sống cho người. Trong tình yêu cũng vậy chỉ cần biết thương biết nghĩ cho nhau. Dù là nhỏ nhoi cũng sẽ bước qua để có nhau hoài. Nhưng mà anh trong tim không còn thiết tha tình em, Bởi vì những người đến sau đã lấy trái tim anh dù chỉ trên đầu môi....
Chiều còn vương nắng để gió đi tìm. Vết bước chân em qua bao nhiêu lần. Lời ru đan ngón tay buồn Ngàn năm cho giá băng hồn Tuổi gầy nồng lên màu mắt... Trời còn mây tím để lá mơ nhiều. Lá khóc trên mi cho môi ươm sầu. Chiều lên đỉnh núi ngang đầu Nhặt thương cho gót dâng sầu Giận hờn xin ngập lối đi. Đàn dâng tiếng phong kín tuổi buồn Đường hoang vắng cho lá về nguồn Người tìm đến xin gợi nỗi hờn. Từ khi gió mang đấu địa đàng Đường lên đá che vết nồng nàn... Người còn nhớ mãi hay quên lời. Và người tìm đến giọng hát mơ hồ. Vết bước năm xưa nay vương âm thầm. Hàng cây mơ bóng bên đường Gọi người khi nắng phai tàn Gọi tình yêu vào lãng quên.
Tiếng hát bay trên hàng phố bâng khuâng Chiều đong đưa những bước chân đau mòn Chợt nghe mùa thu bay trên trời không Còn ai giữa mênh mông đời mình Nỗi đau mù lấp trên tuổi thơ... Phố vẫn hoang vu từ lúc em đi Rồi trong mưa gió biết ai vỗ về Bàn tay nào đưa em trong lần vui Bằng những tiếng chim non thì thầm Cho ngày tháng ưu phiền em quên... Tình trong cơn ngủ mê Rồi phai trên hàng mi Chợt khi mình nhớ về Mộng thành mây bay đi Còn gì trên đôi tay Nên thầm hờn dỗi mình Cho tình càng thêm say Tiếng hát ru em còn nuối trên môi Lời nào gian giối cũng xin qua rồi Để lỡ ngày sau khi ta cần nhau Còn nuôi chút êm vui ngày đầu Cho mình mãi gọi thầm tên nhau...!
Có khi nào em buồn em nhớ đến anh, Có khi nào em ngồi em khóc vì anh. Tình yêu ta ly tan vụng vỡ khi đẹp đôi vì sao thế anh làm gì có lỗi. Em rất buồn em nào có lỗi với anh có bao giờ anh dành tất cả vì em. Để khi chia tay nhau anh nói anh còn yêu thì lúc đó em đã rời xa Ngậm đắng nuốt cay tình ải qua tay để em bước đi quên cả lối về, Giọt nước mắt rơi ngày tháng đam mê đâu mất. Anh và em bây giờ như vầng trăng khuya. Anh và em bây giờ hai đứa hai nơi. Nhớ làm gì, khóc làm gì vì tình yêu không có lần thứ hai. Qua ngày mai chẳng còn ai nợ ai yêu, Qua ngày mai thiên đường vắng bóng đôi ta. Sao bây giờ nhớ nhau nhiều nhưng ta không đến được với nhau.
Tuổi nào nhìn lá vàng úa chiều nay Tuổi nào ngồi hát mây bay ngang trời Tay măng trôi trên vùng tóc dài Bao nhiêu cơn mơ vừa tuổi này Tuổi nào ngơ ngác tìm tiếng gió heo may Tuổi nào vừa thoáng buồn áo gầy vai Tuổi nào ghi dấu chân chim qua trời Xin cho tay em còn muốt dài Xin cho cô đơn vào tuổi này Tuổi nào lang thang thành phố tóc mây cài Em xin tuổi nào còn tuổi nào cho nhau Trời xanh trong mắt em sâu Mây xuống vây quanh giọt sầu Em xin tuổi nào còn tuổi trời hư vô Bàn tay che dấu lệ nhòa Ôi buồn! Tuổi nào ngồi khóc tình đã nghìn thu Tuổi nào mơ kết mây trong sương mù Xin chân em qua từng phiến ngà Xin mây xe thêm mầu áo lụa Tuổi nào thôi hết từng tháng năm mong chờ...
Báo cáo các bạn!Hôm qua ngủ chẳng mơ thấy gì làm một giấc tỳ tỳ đến sáng Chúc cả nhà một ngày mới đầy may mắn,vui vẻ