Ấy da da hơi căng AK....anh ấy rảnh rỗi sinh nông nổi ùi........kíêm đồng hông kíêm đi kíêm chuyện nak.... để đó....chui xử choa.....
Nhạc sĩ Ngô Thụy Miên viết về nhạc sĩ Trường Sa Những năm cuối thập niên 60, đầu thập niên 70 giới yêu ca nhạc tại Sài gòn đã được nghe ba ca khúc bất hủ của nhạc sĩ Trường Sa: Xin còn gọi tên nhau, Rồi mai tôi đưa em và Mùa thu trong mưa qua tiếng hát của nữ ca sĩ Lệ Thu. Chỉ với ba bản tình ca này, vườn hoa âm nhạc Việt Nam đã có thêm một bông Hồng tuyệt đẹp. Cá nhân tôi khi nghe ba ca khúc này đã yêu ngay cái nét nhạc dịu dàng, bình lặng như dòng suối nhỏ lượn quanh khu vườn yên tĩnh, rồi bất chợt trỗi lên như cơn bão nổi, như cơn sóng thần ngập tràn dấu đau thương. Tôi cũng yêu những lời ca sâu lắng, man mác buồn, chau chuốt nhưng không kiểu cách, không làm dáng. Cả ba bài đều mang chung một nhịp điệu Slow buồn. Hồn nhạc lãng đãng, mênh mang diễn tả những cuộc tình lỡ làng, có lẽ xuất phát từ chuyện tình cảm mất mát của người nhạc sĩ tài hoa này. Hãy lắng nghe tiếng hát Lệ Thu vút cao khi diễn tả những dòng âm thanh trầm bổng kỳ diệu để thấy kỹ thuật viết nhạc và lời ca của anh đã có thể lôi cuốn, đưa đẩy dẫn dắt người nghe vào những cơn mưa êm đềm hay vào những cơn hồng thủy chấn động, tan nát con tim.