Em Của Ngày Hôm Qua Nhắm mắt lại hãy nghĩ đi. Lâu nay em sống cho mình em mà. Phải không em hỡi người…??? Tìm lại thời gian của riêng đôi ta. Nhưng sao trong anh đã quá tuyệt vọng. Sự thật đang bủa vây nơi anh. Forget baby…!!!!!
Trăng Bơ Vơ Đau lòng lắm em biết không, khi em đã cất bước rời xa Đau lòng quá trăng vỡ đôi, khi mà em xa lánh tình tôi Em quay lưng lệ tôi tuân trào Bao yêu thương mộng, mờ giờ đây đã vụt bay. Trăng bơ vơ từng đêm mong nhớ Những tiếc nấc đau đớn nghẹn ngào, tình đành thế sao. Người ơi anh đã trao hết cho người trái tim anh đây Mà sao em lỡ không nhớ thương gì đến anh nơi này Anh vẫn không hề đổi thay, vẫn mãi yêu người đắm say Vẫn mãi mong một ngày mai rồi em sẽ về đây. Vầng trăng xưa ấy nay vẫn âm thầm ngóng trông đợi chờ Chờ em cho đến muôn kiếp sau tình vẫn không phai mờ Trăng vẫn ôm trọn giấc mơ, vẫn mãi mong thuyền ghé bờ Vẫn mãi mong một ngày mai tình thôi hết bơ vơ. * Anh yêu em rất nhiều dẫu biết rằng chẳng nhận bao nhiêu Vì yêu em trăng kia vẫn chờ dù ngàn năm bơ vơ.
Trò Chơi Cay Đắng Một cuộc tình qua để lại đây bao giấc mơ xưa Về người con gái đã cho tôi bao nụ cười ngu ngơ Chuyện tình yêu sao buồn đau Một trò chơi không thể ngờ Vội quay bước đi khi còn yêu dấu. Giờ đây em đang chìm trong bao giấc mơ hoang Vì em lạc bước đến chốn vui bao người giàu sang Rồi mai đây khi cuộc chơi khép trong phũ phàng Khi quanh em không còn người nào khác. Trò chơi cay đắng, thế gian bao người Nào được hạnh phúc nếu không chung tình Chạy theo cuộc vui quên đi tình yêu Để rồi năm tháng xót xa nào hay. Giàu sang là thế sẽ không vững bền Welcome to Yeucahat.com Chỉ cần tình yêu mãi luôn bên mình Quay về đi khi em còn nhớ Chỉ còn lại tôi vẫn hoài chờ em.
Sương Lạnh Chiều Đông Chiều xưa phai nắng dấu mòn đưa lối. Soi bóng chung đôi mà hóa chia phôi. Sương lạnh chiều đông vương tiếng thở của người nguyện đợi chờ nghẹn ngào giờ tiễn đưa. Chợt thấy lòng rớt giữa hư vô. Đưa tiễn nhau đi ngại những đêm mưa. Đêm chập chờn buông lên giấc mộng Em vẫn thường gặp anh như lúc xưa nơi sân trường. Anh lên đường trăm hướng. Em ở lại sầu thương. Buốt giá câu thơ những lúc đêm mờ, Ướp cánh hoa xưa vẫn nhớ hương chờ mà đắm trong nghẹn ngào. Mười năm mơ kết mây thành hoa trắng. Mây vỡ hoa tan tàn giấc mơ hoa. Anh hãy về đây đêm giá lạnh Vẫn nghe nồng hơi ấm của tâm hồn tròn mơ.
Đêm Bơ Vơ Đêm bơ vơ, thương ai đêm đợi đêm chờ, Trời bây giờ, trời buồn nên trời hay mưa, Từ buổi em đi mang theo hoa buớm ngày xuân, Từng giờ chia ly, khi nào em nhớ anh không ? Đêm bơ vơ thương ai đêm đợi đêm chờ, Anh thương em , anh thương em nhớ từng đêm Xuân ơi xuân, xuân ơi xuân đã đi rồi, Trời bây giờ, bây giờ là trời đông thôi, Đành lòng sao em , ra đi không nói một câu. Đành lòng sao em , gieo sầu gieo tủi cho nhau. Đêm bơ vơ , thương ai đêm đợi đêm chờ, Anh xa em , xa em anh nhớ từng đêm. Đây men ruợu nồng dành cho nhau, Thay hương dịu ngọt buổi ban đầu Đây câu nhạc buồn cho em đó, Thay tiếng em cuời vút ngàn sau Không gian mịt mờ tìm nơi đâu ? Đêm đêm gục đầu chuốc cung sầu. Xa phương trời nào xin em hiểu Anh vẫn tôn thờ bóng hình em ! Thương em , bao đêm thương hận bên lòng, Vạn buớc đời, em về chốn nào xa xăm ? Đừng để cho nhau thiên thu câu hát sầu đau. Đừng để cho nhau ân tình câm nín chôn sâu. Anh xa em như chim xa biệt cây rừng, Mai em về , mai về mai nhé em .
Tấm Ảnh Không Hồn Tay ôm kỷ vật tình yêu giữa tôi với người Chỉ còn xót lại tấm hình gìn giữ được thôi Hình hài này giết lần tôi Cũng bởi lời thề non hẹn suối Trong nét mặt nhớ người Hôm đi còn gặp nỉ non suốt đêm những lời Nào là nói tặng tấm hình để bớt lẻ loi Và còn thề thốt đầu môi Yêu chỉ có mình tôi suốt đời Từ khi tôi yêu người Chân trời góc biển ngược xuôi Thấy hình thấy mặt để tôi Chia sẻ những khi buồn vui Ước vọng cùng người nên đôi Bây giờ tan thành mây khói Vẫn còn tôn thờ bóng không hồn Tay hứng trọn mối sầu Đeo thêm hình ảnh người tôi trót yêu quá nhiều Vài lần muốn hủy tấm hình mà có được đâu Vì tình người khắc đậm sâu Quên thật khó người yêu lúc đầu
Hai Chuyến Tàu Đêm Chuyến xe đêm anh gặp em Môi em đang xuân nhưng mắt buồn ngấn lệ trần Chuyện đời sầu đắng vấn vương đôi má dịu hiền Áo em màu tím Đậm đà vì là buổi ban đầu ta gần nhau Nói nhau nghe câu chuyện cũ Tâm tư cho vơi bao nỗi buồn bước vào đời Giờ gặp lại nét thắm môi Tiếng em hẹn hò tìm lại ngày mơ Khi chân đến quê em Nắng ban mai hôn nhẹ lên khóm hoa tươi Thoáng thấy em cười vì mùa thương vừa chắp nối Vẫn biết phút bên nhau sẽ khơi buồn một ngày về Và cùng một tàu ấy anh về Nhưng tìm đâu tiếng đêm qua cho lòng ấm Đêm nay cô đơn nghe gió lạnh rót vào hồn Tàu về đường cũ tiếng hai đêm vẫn còn chờ Gặp lại người xưa.
Đam Mê Yêu mà chi, khi nước mắt không còn Tâm hồn mình quá u hoài và buồn như đại dương Đã từng đêm, nghe tàn trong tiềm thức lời ru ngọt của đoạn trường. Nhưng mà sao, vẫn thấy nhớ nhung hoài Mỗi lần hẹn gió sang hè ngủ lạnh trên bờ môi Tìm vào khuya, ánh đèn mờ nhạt phai lần phố gầy một mình tôi. Đam mê ơi, tha thứ hết cho người Từ đây trong cuộc đời thì đường ai nấy đi Và một ngày mai, trên đường thiên lý nếu gặp buồn thì em nhớ chăng Những ngày có tôi. Chôn vùi đi, bao phút giây thiên thần Khóc làm chi thêm đau lòng vì còn đâu mà nhớ Bảo rằng không, trăm nghìn lần cũng không đừng nhắc lại quá xa rồi. Bảo rằng không, trăm nghìn lần cũng không đừng nhắc lại vì còn đâu
Đắng Cay Người yêu dấu ơi, tình em đã trao anh rồi, nổi nhớ ngàn khơi không cuồn phong gió mưa nào ngăn lối. Người yêu dấu ơi, dù năm tháng thêm xa vời, bóng đêm tối trong lẽ loi đơn côi cuộc đời. Giọt lệ đắng cay nhoà trên gối bao u hoài, dĩ vãng còn đây nghe thầm đau vết thương tình xưa ấy. Thời gian đã qua, lưu luyến mãi không phai nhoà, mãi cho đến kiếp sau tình còn nghe xót xa. Biết thế khi xưa đừng chung đường, sợi nắng giọt mưa nào ai có lường. Ánh mắt đôi môi càng bẽ bàng, tình đắm tình say tình đã lỡ làng. Vẫn mãi mãi yêu anh yêu vô vàng, vẫn mãi mãi yêu anh khi duyên tình trái ngang.