Hoàng Hôn Màu Tím Chiều hoàng hôn tím cả dòng sông Đò neo bến vắng mà nhớ anh thiết tha trong lòng Người em sang sông quên lời hẹn ước Để lại tình anh mênh mông sông nước Con sáo xổ lồng sáo bay theo pháo đỏ rượu hồng Người ơi nhớ câu thề xưa Dù nắng hay mưa dù nghèo hay khổ Dù ai sang giàu cũng không bao giờ chia cách đôi ta Mà giờ đây sao anh nỡ đoạn đành Tham phú phụ bần anh phụ tình em Khi chiều buông em đứng bên bờ sông Đò sang bến mới mà nhớ anh xót xa trong lòng Còn đâu đêm trăng ta về chung lối Chỉ còn mình em mênh mông nỗi nhớ Trên bến sông buồn nhớ thương anh tím cả hoàng hôn
Yêu Thương Mong Manh Anh, mình đã trao nhau nhiều hơn đã hứa Mà vì sao đôi khi em thấy yêu thương thật quá mong manh Người hỡi, tình mình tựa như những áng mây trôi về đâu Vẫn mong cho mình mãi bên nhau dài lâu Em lòng vẫn khát khao được yêu mãi thế Dù mai đây đôi ta đâu biết yêu thương mình sẽ ra sao Người hỡi, tình mình tựa như những tháng năm kia đổi thay Hãy yêu thương để có nhau mãi về sau Người yêu nhé nhìn em lần nữa Hứa một lời sẽ mãi bên nhau Và em sẽ nhìn anh và hát Em sẽ mãi yêu anh hơn lời em nói Dù năm tháng đổi thay người hỡi Những ngọt ngào vẫn mãi trong nhau Bàn tay vẫn tìm nhau trìu mến Và ta sẽ mãi yêu cho dẫu mai đây về đâu
Thôi Đừng Chiêm Bao Ngày xưa ấy đã qua còn đâu Cùng mây trôi rất xa bao mơ ước Yêu dấu hôm nào có nhau từng ngày Mà giờ đây vây quanh em nỗi cô đơn Người ra đi như quên hết muôn lời ca Người mang theo những khao khát một cuộc sống Mất hết tin yêu phút giây ngọt ngào Mờ phai trong đêm vắng em còn đây Thoáng rơi nhẹ hạt mưa làm đôi vai em ướt lạnh Giọt nước mắt như giọt mưa Dẫu không còn chiêm bao về anh nơi xa rất xa Nhưng lòng em còn nhớ mãi Muốn quên ngày hôm qua làm con tim em héo khô Lời anh nói khi biệt ly Chỉ mong rằng mai đây còn vương hương thơm tình cũ Có chăng mình đã sống êm đềm
Đắng Cay Người yêu dấu ơi, tình em đã trao anh rồi, nổi nhớ ngàn khơi không cuồn phong gió mưa nào ngăn lối. Người yêu dấu ơi, dù năm tháng thêm xa vời, bóng đêm tối trong lẽ loi đơn côi cuộc đời. Giọt lệ đắng cay nhoà trên gối bao u hoài, dĩ vãng còn đây nghe thầm đau vết thương tình xưa ấy. Thời gian đã qua, lưu luyến mãi không phai nhoà, mãi cho đến kiếp sau tình còn nghe xót xa. Biết thế khi xưa đừng chung đường, sợi nắng giọt mưa nào ai có lường. Ánh mắt đôi môi càng bẽ bàng, tình đắm tình say tình đã lỡ làng. Vẫn mãi mãi yêu anh yêu vô vàng, vẫn mãi mãi yêu anh khi duyên tình trái ngang.
Về Đâu Mái Tóc Người Thương Hồn lỡ sa vào đôi mắt em Chiều nao xõa tóc ngồi bên rèm Thầm ước nhưng nào đâu dám nói Khép tâm tư lại thôi Đường hoa vẫn chưa mở lối Đời lắm phong trần tay trắng tay Trời đông ngại gió lùa vai gầy Lầu kín trăng về không lối chiếu Gác cao ngăn niềm yêu Thì thôi mơ ước chi nhiều Bên nhau sao tình xa vạn lý cách biệt mấy sơn khê Ngày đi mắt em xanh biển sâu, mắt tôi rưng rưng sầu Lặng nghe tiếng pháo tiễn ai qua cầu Đường phố muôn màu sao thiếu em Về đâu làn tóc xõa bên rèm Lầu vắng không người song khép kín Nhớ em tôi gọi tên,chỉ nghe tiếng lá rơi thềm
um theo Fine thì 00 nó cũng ko gan thêm lâu đâu , mụi tk nếu thích vào lại chơi khung 3 ngày cân vốn sao cho 1 ki là lấy lại những gì đã mất cho nó máy ngày qua là đc rồi ko cần lời nha mụi , còn nếu mai mắn 2ki là nà .chúc mụi sớm lụm nó nha