Chờ yêu. Sẽ là cảm giác chờ một tình yêu sắp tồn tại trong tương lai, dù xa hay gần, nhanh hay chậm thì cơ hội vẫn luôn công bằng cho tất cả. Khi yêu thương gõ cửa, trái tim sẽ không còn đóng kín khư khư mà sẽ nhẹ nhàng hé mở chờ đợi bước chân của ai đó. Tháng Tám, yêu thương có gõ cửa hay chăng?
Tâm trạng ngổn ngang, cũng ko pít mình chờ đợi điều gì. Đường tình duyên lận đận,có lẽ mình cũng chờ đợi tháng 8,chờ yêu giống cà lem vậy...
Cà rem thấy cái gì cũng có số phận riêng hết....bên đạo phật thì gọi là nghiệp ấy Diễm ! Cần có duyên rồi có phận , bể dâu cuộc đời....biết chấp nhận hiện tại là điều tốt lắm rồi....còn chuyện tuơng lai thì vui sướng hay buồn phiền cũng do số phận thôi !!!
Bản thân cà rem thì cà rem thích suy nghĩ lạc quan yêu đời , cứ sống vui sống thoải mái , chuyện gì tới nó tới thôi . Đôi khi tính kỉ quá rồi bước không qua.....
Có ai đó đã từng nói : Cuộc đời là những chuyến đi Gặp nhau rồi cũng chia ly là thường...... Ngẫm nghĩ nó đúng lạ thường....đến rồi đi lâu ngày cũng thấy rất bổi thường tình
Mấy năm cách biệt mình gặp lại nhau Cúi mặt ngở ngàng đường ai nấy đi Giờ em ván đã đóng thuyền Cuộc đời con gái qua rồi . Từ ngày bước sang thuyền hoa Kỷ niệm hay để ngủ yên trong tim Nhắc lại chỉ làm mình thêm xót xa Dù anh không muốn dối lòng Dù không khơi đống tro tàn Hỏi lòng mấy ai không buồn .
Xin được làm mây mà bay khắp nơi giang hồ ghé chốn quê hương xa rời người cất bước ly hương Xin được làm gió dập dìu đưa điệu ca dao Trái bể phiến sau cũng ngọt ngào một lời cho nhau Xin sống lại tình yêu đơn sơ, rong chơi những ngày đầu hè, ba vá miếng dừa để mòn sương, dãi nắng dầm mưa Xin nắng hạ cội nguồn một mình ngồi nhớ lũy tre xanh dạo quanh, khung trời kỷ niệm Chợt thèm rau đắng nấu canh ...
Anh vẫn nhớ em dù tụi mình chưa hẹn Anh sửa cái tánh cộc cằn để mẹ quý em yêu Đêm qua phà Cần Thơ anh nhìn theo con nước lớn Có dòng nước nào về Chợ Mới để thăm em. Ơi! Dòng sông.... mang nước.... đi nơi nào Có về quê em ghé thăm đôi điều Răng Anh nhớ thương em nhiều Trông vời xa Dường như trông thấy chiếc áo nàng phơi Dòng sông Chợ Mới người ơi! Thương nhớ hoài dù chưa hẹn trầu cau.