Chi Đi Tìm Em Như Quỳnh Chiều ra đứng trông em về chưa Dòng sông nước lên nhưng bây giờ em ở đâu Xa xa cánh cò về tổ ấm Đêm xuống bên đôi nhưng em đâu rồi Một đêm tối tăm đi tìm em Mù bên mé sông có cành đồng lên đồi cao Mưa rơi tiêu điều làm cơn lũ Giông tố thét gào em đâu rồi (Mưa vẫn rơi rơi làm cơn lũ Giông tố thét gào hỡi em ở đâu) Em ơi có nghe không tiếng chị Em ơi có nghe không hỡi em Đêm nay mưa bão qua hơn lúc nào Sông ơi sao cuốn trôi đi đời tôi Dò tin hỏi thăm ai gặp em Rằng cơn lũ qua, cuốn đi rồi, trôi đi thật xa Em ơi bỏ lại chị mình lại sao Ba má mất đi chị tính sao Em ơi có nghe không tiếng chị Em ơi có nghe không hỡi em Đêm nay mưa bão qua hơn lúc nào Sông ơi sao cuốn trôi đi đời tôi Rồi ba bốn hôm tìm được em Lòng quặng thắt đau thấy em nằm bên bờ sông Ơi em có còn là em không Cơn lũ cuốn em đi thật rồi Ơi em có còn là em không Cơn lũ cướp em đi thật rồi
Nổi Buồn Mẹ Tôi Thùy Dương-Phương Mỹ Chi Đêm thức thâu đêm, mẹ may chiếc áo cho con Áo nào sờn vai, lời ru theo tháng năm dài Từng lời ngọt ngào à ơi bên mái tranh đầy yêu thương Chum chím môi cười, mẹ vui biết mấy con ơi Canh tím rau dền mẹ tôi nuôi lớn khôn con Bẻ đọt mồng tơi,luộc rau mắm muối dưa cà Chiều chiều trên đồng đùa vui Bên nhánh sông bìm bịp kêu Ngày thơ ấu đó, bây giờ đã xa đời tôi ĐK: Và từng ngày mẹ mong lớn khôn đâu rồi mà sao ko nhớ quê hương Buồn rồi buồn làm sao thèm nghe tiếng khóc ban sơ mai nó về áo còn sờn vai Có ai quay về ngồi, mẹ khâu chiếc áo năm xưa(chiếc áo năm xưa) Có ai quay về, cho mẹ thấy mặt thằng con Kìa bầu trời xa xăm nhắn con tôi giùm về đây bên mái tranh xiêu(bên mái tranh nghèo) Một mình mẹ quanh hiu,giờ đây mái tóc như mây,canh cá đầy nỗi lòng nào vơi Có con chim chiều chiều, lặng yên ko hót trên cây( ko hót trên cây) Nó đau trong lòng thầy buồn nỗi buồn mẹ tôi. Canh tím rau dền mẹ tôi nuôi lớn khôn con Bẻ đọt mồng tơi,luộc rau mắm muối dưa cà Chiều chiều trên đồng đùa vui Bên nhánh sông bìm bịp kêu Ngày thơ ấu đó, bây giờ đã xa đời tôi ĐK Và từng ngày mẹ mong lớn khôn đâu rồi mà sao ko nhớ quê hương Buồn rồi buồn làm sao thèm nghe tiếng khóc ban sơ mai nó về áo còn sờn vai Và từng ngày mẹ mong lớn khôn đâu rồi mà sao ko nhớ quê hương Buồn rồi buồn làm sao thèm nghe tiếng khóc ban sơ mai nó về áo còn sờn vai Một mình mẹ quanh hiu,giờ đây mái tóc như mây,canh cá đầy nỗi lòng nào vơi Có con chim chiều chiều, lặng yên ko hót trên cây( ko hót trên cây) Nó đau trong lòng thầy buồn nỗi buồn mẹ tôi Quê hương là ca dao, mẹ ru thiết tha hôm nào Que hương là con sông xanh xanh từng cây lúa Quê hương là trăng thanh đùa vui líu lo trên đồng Que hương làm sao quên đi xa mà tôi nhớ dáng mẹ hiền yêu thương Có con chim chiều chiều, lặng yên ko hót trên cây( ko hót trên cây) Nó đau trong lòng ....thầy buồn ....nỗi buồn.... mẹ ..tôi...
Nhật Ký Của Mẹ Hiền Thục Bao ngày mẹ ngóng, bao ngày mẹ trông Bao ngày mẹ mong con chào đời Ấp trong đáy lòng có chăng tiếng cười Của một hài nhi đang lớn dần Mẹ chợt tỉnh giấc và Mẹ nhìn thấy Hình hài nhỏ bé như thiên thần Tiếng con khóc òa mắt mẹ lệ nhòa Cám ơn vì con đến bên Mẹ Này con yêu ơi con biết không Mẹ yêu con yêu con nhất đời Ngắm con ngoan nằm trong nôi Mắt xoe tròn ôi bé cưng Nhìn cha con cha đang rất vui Giọt nước mắt lăn trên khóe môi Con hãy nhìn kìa cha đang khóc vì con Một ngày tỉnh giấc rồi Mẹ chợt nghe Vụng về con nói: Mẹ ơi! Chiếc môi bé nhỏ thốt lên bất ngờ Khiến tim Mẹ vui như vỡ òa Đây là mặt đất, đây là trời cao Đây là nơi đã sinh ra con Bước chân bé nhỏ bước đi theo cha Dấu chân đầu tiên trên đường đời Này con yêu ơi con biết không Mẹ yêu con yêu con biết bao Hãy cứ đi Mẹ bên con Dõi theo con từng bước chân Ngày mai sau khi con lớn khôn Đường đời không như con ước mơ Hãy đứng lên và vững bước trên đường xa Ngày đầu đến lớp Mẹ cùng con đi Ngập ngừng con bước sau lưng Mẹ Tiếng ve cuối hè hát vang đón chào Ánh mặt trời soi con đến trường Ngày ngày đến lớp dần dần con quen Bạn bè thầy cô yêu thương con Bé con của Mẹ vẫn luôn chăm ngoan Khiến cho Mẹ vui mãi trong lòng Này con yêu ơi con biết không Mẹ yêu con yêu con rất nhiều Những khuya ôn bài con thức Xót xa tim Mẹ biết bao Từng kỳ thi nối tiếp nhau Tuổi thơ con trôi qua rất mau Ước chi con Mẹ mai sau sẽ thành công Một ngày Mẹ thấy con cười vu vơ Nụ hồng con giấu trong ngăn bàn Lá thư viết vội có tên rất lạ Chắc là người con thương rất nhiều Một ngày Mẹ thấy con buồn vu vơ Cánh hồng vẫn ở trong ngăn bàn Lá đâu đã vàng, hoa đâu đã tàn Cớ sao nhìn con úa thu sang Này con yêu ơi con biết không Mẹ yêu con yêu con rất nhiều Những kỷ niệm lần đầu yêu Suốt một đời đâu dễ quên Vầng trăng kia sẽ sưởi ấm con Và sau cơn mưa nắng sẽ trong Sẽ có một người yêu con hơn Mẹ yêu Một ngày con lớn một ngày con khôn Một ngày con phải đi xa Mẹ Bước chân vững vàng khó khăn chẳng màn Biển rộng trời cao con vẫy vùng Một ngày chợt nắng, một ngày chợt mưa Lòng Mẹ chợt nhớ con vô bờ Nhớ sao dáng hình nhớ sao nụ cười Nhớ con từng giây phút cuộc đời Này con yêu ơi con biết không Mẹ yêu con yêu con nhất đời Ở nơi phương trời xa xôi Hãy yên tâm Mẹ vẫn vui Từng dòng thư ôm bao nhớ thương Mẹ nhờ mây mang trao đến con Chúc con yêu được hạnh phúc, mãi bình an Bao ngày Mẹ ngóng, bao ngày Mẹ trông Bao ngày Mẹ mong con quay về Ấp trong giấc mộng nhớ bao tháng ngày Bé con hồn nhiên bên dáng Mẹ Mẹ chợt tỉnh giấc và Mẹ nhìn thấy Con Mẹ vẫn bé như thiên thần Thấy con khóc òa mắt Mẹ lệ nhòa Cám ơn vì con đến bên Mẹ Thấy con khóc òa mắt Mẹ lệ nhòa Cám ơn vì con đến bên Mẹ Cám ơn vì con đến bên Mẹ
Ok em dễ zưong gòy nhìn avata kia phản củm qué. Trở trời viêm mũi hành típ em ui. Công việc em sao gòy ổn định chưa em