bình thường thoai mỗi khi pv lên số...bài nào T trùng kèo là hay nhấn thanks còn bài nào ko trùng lơ như cây cơ biết nay trùng kèo éc bỏ 39 mới đau,có 1 người bạn cho nhưng pv gét ko chơi
Vọng Kim Lang Giáng Tiên Ôi tuổi xanh mộng mơ vấn vương tháng năm mong chờ, hứa duyên trao lời ngày anh về lứa đôi thành hôn. Tiễn đưa xuyến xao tâm hồn, buồn dạt dào nhớ thương nào vơi. Em chờ em chờ mâm trầu đưa tới, pháo hoa rượu nồng, mừng cô dâu trẻ vu quy. Dáng xinh sánh vai bên chồng, làn phấn hồng điểm tô mặt duyên. Tương lai có nhau trong đời lòng gọi mời ngắm mây trời bay. Hè qua thu mãn đông sang, nắng xuân dịu dàng tràn lan. Chốn thôn trang nơi ngày trùng quang, mà tin chàng xa mờ biệt tăm để tim yêu lạnh lùng quạnh hiu. Em người ở đất miền Tây, ai xuôi anh đến chốn này gặp em. Cậy người nói chuyện lứa đôi, giao bôi cạn chén mặn nồng bên nhau. Nhưng vừa lên nghĩa trầu câu, đan tâm anh bẽ chữ đồng ra đi. Ân tình gãy gánh từ đây, đành thôi duyên số trăm năm lỡ làng.
Con Đò Lỡ Hẹn Giáng Tiên Bóng đò cập ngang bến sông, biết anh sang lòng em vui thầm. Viết bài thơ trên giấy hoa mang tiếng yêu gởi trao tình em. Thầm mong ông tơ se mối để cho hai đứa mình gần nhau. Hẹn mai đông qua xuân tới đón em về cho trọn tình anh. Có ngờ một hôm nước lên đưa con đò rời xa bến chờ. Áo hồng người vui kết hoa có nhớ xa ấm êm tình ta. Mình em trên con bến vắng ngóng con đò anh dần mờ trôi. Lòng đau nghe môi mặn đắng trách con đò sau đành lìa xa. Lặng nhìn dòng sông nước trôi ngược dòng, cuộc tình ra đi bỏ em chờ mong. Chắc anh đã đành lòng quên em, trách em gái khờ thương nhớ bao ngày qua, tìm về đâu ngày bên nhau thắm tình đậm sâu. Nắng chiều rụng trên mái tranh nhớ câu thơ ầu ơ chúng mình, biết người giờ nơi chốn xa có nhớ xưa ấm êm tình ta. Trời sao mưa giông bão tố để bây giờ cánh cò mồ côi. Buồn trông đêm sương quạnh vắng sáo xa rồi mong đợi mà chi.
Đêm Gành Hào Nhớ Điệu Hoài Lang Giáng Tiên Dưới trăng dòng sông trôi rất dịu dàng, như dải lụa vàng xuôi về phương Đông. Gành Hào ơi, nửa đêm ai hát lên câu hoài lang, vầng trăng nghiêng xuống trên vạt rừng tràm. Dây tơ đàn Kìm buông thiết tha. Đưa cung đàn về trên bến xa. Đường dù xa ong bướm, xin đó đừng phụ nghĩa tào khang. Đêm luống trông tin bạn, ngày mỏi mòn như đá vọng phu, vọng phu vọng luống trông tin chàng. Lời ai ca dưới ánh trăng này, rừng đước mênh mông đêm Gành Hào chợt thương nhớ ai. Ngày ấy ra đi con sông buồn tím một dòng trôi. Bạc Liêu ơi! có nhớ chăng ai, thuở ấy thanh xuân, trăng Gành Hào tròn như chiếc gương. Giờ tóc pha sương qua Gành Hào tiếc một vầng trăng.
Hoàng Hôn Màu Tím Hương Lan Chiều hoàng hôn, tím cả dòng sông. Đò neo bến vắng, mà nhớ anh thiết tha trong lòng. Người anh sang sông, quên lời hẹn ước để lại tình em mênh mông sông nước. Con sáo sổ lồng, sáo bay theo pháo đỏ rượu hồng! Người ơi! Nhớ câu thề xưa: Dù nắng hay mưa, dù nghèo hay khổ, dù ai sang giàu cũng không bao giờ chia cách đôi ta! Mà giờ đây, sao anh nỡ đoạn đành? Tham phú phụ bần, anh phụ tình em! Khi chiều buông, em đứng bên dòng sông. Đò sang bến mới, mà nhớ anh xót xa trong lòng. Còn đâu đêm trăng ta về chung lối? Chỉ còn mình em mênh mông nỗi nhớ! Trên bên sông buồn, nhớ thương anh tím cả hoàng hôn!!!
Bông Điên Điển Phi Nhung Hò ơi .... má ơi đừng gả con xa chim kêu vượn hú Hò ớ .... chim kêu vượn hú biết nhà má đâu Em đi lấy chồng về nơi xứ xa đêm ru điệu hát vọng hò trên môi . Miền Tây xanh sắc mây trời phù sa nước nổi người ơi đừng về . Với màu điên điển say mê vàng trong ánh mắt vỗ về gót chân . Trót thương tình nghĩa vợ chồng nên bông điên điển nở cho lòng vấn vương tình thương em khó mà lường . Chồng gần không lấy em lấy chồng xa , giờ đây nhớ mẹ thương cha còn đâu mà thong thả đi về nhà thăm . Xa xăm nơi chốn bưng biền ăn bông mà điên điển nghiêng mình nhớ đất quê chồng xa em khó mà về . Hò ơi ới hò chồng xa em khõ mà về . Hò ơi ới hò chồng xa em khõ mà về .
Trách Ai Vô Tình Phi Nhung Bạn tình ơi dẫu gì cũng xa nhau rồi Dòng sông nước chảy con thuyền sóng đưa xa bờ Tại vì ai mà duyên ta lỡ nói gì cũng thôi Ai đã quên ta mà cớ sao ta còn thương Trách ai quên tình bao ngày chạy theo duyên mới Lỡ yêu thương người nên giờ dang dở đời ta Bậu mình ơi ví dầu lỡ xa nhau rồi Dù bao trắc trở xin người chớ quên câu thề Chuyện tình xưa dù sao đi nữa vẫn là giấc mơ Hơi ấm con tim để tháng năm thôi lạnh câm Nếu xưa đôi mình chưa lần đường quê chung lối Nếu chưa không hẹn bây giờ đâu làm khổ nhau Trách ai quên tình bao ngày chạy theo duyên mới Lỡ yêu thương người nên giờ dang dở đời ta... !!!