Như Ngày Xưa Em Đến Hoà trong cơn gió đông băng qua thời gian, Từng đôi chân lãng du lướt trên đường khuya. Hạt mưa rơi lung linh như hạt ngọc đêm thâu, Bao giấc mơ tan thành sương hoa, Để giờ đây chơi vơi bóng hình một loài hoa tháng năm... Chỉ anh với mỗi anh cô đơn lạnh giá Mình anh với nỗi đau khi em lìa xa. Một mình anh cô đơn,đếm từng giọt sao rơi, Xa quá trong anh, ngày mình đứng đó bên nhau. Đôi tay em yếu mềm,đợi chờ mưa rơi xuống cho miên man mắt anh!!!... Người về đấy có thấy gió bay trên môi không? Người về đây chắc có nắng hong mi em khô? Chẳng thà làm một chút hương thơm nhẹ bay trên tóc em cho ngày thêm ngoan Gọi bờ môi này khao khát…. Nắng có thấy nhớ hương đôi môi em Và làn gió có luyến tiếc, ngày vội vã sẽ trôi qua mau, Đợi chờ anh với anh giữa trời. Giờ lại thấy cơn mưa rơi trong mắt.... nhạt nhòa... Này nhớ hát khẽ khẽ trên môi thế thôi, Sợ rằng sớm mai khi giấc mơ kia bỗng tàn. Chẳng tìm thấy được một lần nỗi nhớ , Chẳng tìm thấy thấp thoáng bóng dáng dù đã tan vỡ, dù mưa tan biến... Chẳng nhận ra đôi khi em là một giọt mưa Là một thoáng mây khói anh mơ...
Tan Biến Khi sương tan mau chút ánh sáng nhạt màu, Con đường xa khuất nhau. Từng ngày đợi chờ thêm bao nhiêu bỡ ngỡ, Chắc có lẽ thôi mộng mơ. Bao năm qua đi cố giữ lấy được gì ? Thôi đành cay khóe mi... Hay là cơn mưa phương xa vui hơn nơi đây gió lớn ? Sớm mai em thường nhớ ai ? Ngày nào em gót chân lạnh giá mưa dần khuất xa. Ngày nào anh trái tim vụn vỡ trong từng giấc mơ, Yêu thương đã lỡ... Từng ngày nhìn mưa vội vàng nụ cười ai ngập tràn, Nghe bao nhiêu suy tư như đang khóc òa. Giờ bên em tuyết trắng hay ngày đang có nắng ? Liệu rằng em có nhớ mưa này chăng ? Từng ngày chờ mong điều gì nụ cười ai diệu kỳ, Em ngày nào thật hiền dần dần tan biến theo mưa bao nhiêu muộn phiền. Vỡ tan như chiều vàng chờ cơn mưa dịu dàng đến bên hiên nhẹ nhàng. .....Cứ ngỡ giữ mãi trong mơ..... Rồi sớm bỗng thức giấc ta còn đây bao niềm nhớ oh oh.
Dấu Mưa Một cơn mưa đi qua để lại… những ký ức anh và em Tìm em trong cơn mưa… anh thẩn thờ Lần theo những dấu vết đánh rơi Tưởng như rất gần mà ngờ đâu đã rất xa Vụt mất theo cơn mưa ngày qua Tưởng như rất lạ mà ngỡ đâu sao quá quen Là lúc em ngang đời ta Chiều cuối con đường mình nhìn ngắm hoàng hôn Ẩn sâu trong tiếng tí tách rơi Chờ mãi nơi này… một cảm giác quá lạ thường Cảm giác cho anh nhận ra I love you… I love you so Khoảnh khắc cho anh nhận ra I love you… I love you so Khoảnh khắc cho anh gần em.