Khung trời tưởng nhớ Gió mây trôi hững hờ mờ giăng kín khung trời nhớ Sương rơi hắt hiu phố chiu ôi nỗi buồn nặng trĩu quê hương Phố xưa nay xa mờ Còn đâu ánh trăng ngày thơ Nơi đây đắng cay não nề Trong những chiều mưa gió lê thê Đường khuya quá xa xôi ôi những chiều thương nhớ trong tôi đời đã cách chia phôi Dõi mắt về giữa nắng thu Gió ơi đưa ta về về nơi chứa chan tình quê Đêm nghe gió mưa khóc than như những giòng lệ xuống cung đàn
Chiều Tây Đô Một đêm anh mơ mình ríu rít đưa nhau về Thăm quê xưa với vườn cau thề Bàn tay anh đan dìu em bước trên cỏ khô Đi trong hoang vắng chiều Tây Đô Bờ sông yêu xưa tà áo thướt tha mỹ miều Sao anh không thấy về Ninh Kiều Dường như anh nghe đời nặng trĩu trong màu đen Đen như manh áo buồn chưa quen Ghé hỏi cỏ cây, cỏ cây khóc, gió than van Kể từ khi mất quê hương gió ra khơi đưa người vượt biển Mẹ chờ thư về ngồi thèm thuồng miếng trầu cay Trẻ thơ lang thang vì cơn đói suốt bao ngày Vợ chờ tin chồng ngày về quá xa xăm Bao năm giải phóng như thế này phải không anh ? Ngày xưa ta quen từng viên đá quanh sân trường Nay nghe sao khác từ tên đường Tàu đưa ta đi tàu sẽ đón ta hồi hương Tây Đô sẽ sống lại yêu thương
uki ,nay te tua , mai hốt lại , ko sợ , ngày mai chúng ta sẽ ún cí nỳ , ko say ko vìa nha Cà , mà say rồi thì ta bít về đâu Hiii Ôi nó bồng bềnh , nố bền bồng , cuộc đời sẽ trôi về đâu
Hát trên những xác người Chiều đi lên đồi cao, hát trên những xác người Tôi đã thấy, tôi đã thấy, Trên con đường, người ta bồng bế nhau chạy trốn. Chiều đi lên đồi cao, hát trên những xác người Tôi đã thấy, tôi đã thấy, Bên khu vườn, một người mẹ ôm xác đứa con Mẹ vỗ tay reo mừng xác con Mẹ vỗ tay hoan hô hòa bình Người vỗ tay cho thêm nhịp nhàng Người vỗ tay cho đều gian nan Chiều đi qua Bãi Dâu, hát trên những xác người Tôi đã thấy, tôi đã thấy, Trên con đường, người cha già ôm con lạnh giá Chiều đi qua Bãi Dâu, hát trên những xác người Tôi đã thấy, tôi đã thấy, Những hố hầm đã chôn vùi thân xác anh em. Mẹ vỗ tay reo mừng chiến tranh Chị vỗ tay hoan hô hòa bình Người vỗ tay cho thêm thù hận Người vỗ tay xa dần ăn năn.
Người thợ săn và đàn chim nhỏ Một người thợ săn âm thầm mang súng lang thang vào rừng. Bầu trời bình minh muôn ngàn tia nắng sớm xuyên màn sương. Một vài cụm mây như chùm hoa trắng bay trong trời xanh, Rất xinh và rất xinh. Kìa một bầy nai vương sừng ngơ ngác phóng nhanh vào rừng. Còn một bầy chim vô tình vẫn hót líu lo đùa chơi. Nào ngờ thợ săn đang cầm cây súng bắn lên cành cây. Chim chết chim lạc bầy Ngay hôm sau cũng nơi này Chim đang kêu vang gọi bầy. Nào ngờ bên góc cây Người thợ săn hôm trước Núp thân sau lùm cây. Chim yên tâm sống vô tình, Yêu thương nhau trên đầu cành. Đạn vụt bay đến nhanh Cả bầy chưa tung cánh Xác rơi trên đất lành. Rồi người thợ săn âm thầm mang súng mang chim trở về. Lề đường bầy chim không thù không oán hót cho người nghe. Rượu nồng thịt thơm bao người nâng chén no say đùa vui Đâu biết chim ngậm ngùi.
Cà mắc cỡ bằng Bạch hok ? Bạch tạch từa lưa từ Nam ra Bắc .. Mb lấy 9con đá vòng 36cap . Ẹc khg có cặp nào ... Anh đồng tào lao bí đao quá đi thôi ...
Kiếp đam mê Tôi xin người cứ gian dối Cho tôi tưởng người cũng yêu tôi Cho tôi còn được thấy đời vui Khi cơn mưa mùa đông đang đến Xin giã từ ngày tháng rong chơi Đôi tay này vẫn chờ mong Con tim này dù lắm long đong Tôi yêu người bằng nỗi nghiệt oan Không than van và không trách oán Cho tôi trọn một kiếp đam mê Ôi tôi ước mơ anh bỏ cuộc vui Trở về căn phòng này đơn côi Môi anh ru nỗi đau tuyệt vời Khi màn đêm phủ lứa đôi Là thời gian cũng như ngừng trôi Thương yêu này người hãy nhận lấy ôm tôi đi môi hôn tràn đầy Trong tay người hồn sẽ mù say bao khốn khó vụt bay Tôi không cần và nghi ngại khi Ai chê bai thân tôi khờ dại Tôi yêu người hồn chẳng tình trong Tôi vẫn cứ đợi mong Tôi xin người cứ gian dối Cho tôi tưởng người cũng yêu tôi Cho tôi còn được thấy đời vui Khi cơn mưa mùa đông đang đến Tôi xin người cứ gian dối Nhưng xin người đừng lìa xa tôi....
Hii ,biết đường đâu mà vìa , thôi thì nằm đâu là giường đó vậy . còn phạm tội thì nhất định phải phạm tội , phạm tội muôn năm
Cõi nhớ Ngày đó lâu rồi hai đứa mình yêu nhau Mộng ước dài lâu ta sẽ chung nhịp cầu Đuổi ong bắt bướm bên góc cạnh bờ ao Tình yêu lắng sâu đã đi vào cõi nhớ Thuở ấy chúng mình hay ngắm nhìn trăng lên Sưởi ấm lòng nhau qua những câu chuyện tình Lời ru bến nước ai hát điệu hò khoan Tình ơi dở dang như lỡ một cung đàn. Ôi chuyện xưa qua rồi chuyện xưa qua rồi còn in trong đời Bây giờ cũng thế thôi mình ta lẻ loi Duyên kiếp và cuộc đời Tìm quên để vui người ơi người ơi...! Ngày đó xa rồi nay chỉ là mơ thôi Đừng nhắc làm chi đau xót tim một người Đành ôm nỗi tiếc cho số phận nhỏ nhoi Tình yêu đã phai như giấc mộng đêm dài...
mèn đéc, hi Cà nhớ lại xíu hè. sáng này Tình huynh nói Ngọc ở dơ thì phải . hi, không chịu đâu Ngọc ơi, nhỡ sương xuống Cà die không kịp đánh số thì sao á Mèn ơi, ham hố phạm tội thấy ớn luôn kà Tình huynh