Thời học sinh đã qua cho ta nhiều lưu luyến Thời học sinh đã qua bây giờ còn đâu tìm Kỷ niệm như ngủ quên trong trang thư mực tím Bởi vì em đã yêu, yêu màu tím hoa sim Còn mãi trong tim lời nguyện cầu Mộng ước cho nhau tình yêu đầu Bài thơ em thích ngày xưa anh chép Còn nguyên trang giấy nét thơ ngây tuổi học trò Hoa Tím Đợi Chờ Tưởng rằng anh đã quên khi nghe mùa đông đến Tưởng rằng anh đã quên những kỷ niệm êm đềm Ðời là con nước trôi, trôi đi không bờ bến Tình thì như giấc mơ, như thơ màu tím hoa sim Màu tím hoa sim buồn một mình Màu tím em yêu màu chung tình Loài hoa em thích dường như anh biết Dù cho xa cách vẫn như hoa tím đợi chờ
Sao anh nỡ đành quên bao lời tha thiết mong chờ Sao anh nỡ đành quên chuyện tình đẹp như ước mơ Sao anh nỡ đành quên áng mây chiều nghiêng nghiêng bóng Những con đường quen lối đi mà nay nằm yên đó Sao anh nỡ đành quên bao lời tha thiết êm đềm Sao anh nỡ đành quên cho lòng này đau xót thêm Sao anh nỡ đành quên lúc đi về ai đưa đón Những khi buồn ai đến thăm con đâu nữa mà mong Sao Anh Nỡ Đành Quên Nỡ đành quên sao anh ! Dư âm ngày xưa còn đó ! Thời gian ko làm sao xoá bao lần tay xiết trong tay Nhìn em anh ấu yếm bảo : Em đừng xa vắng anh ? Sao anh nỡ đành quên kỷ niệm xưa buổi ban đầu Sao anh nỡ đành quên khi tình em đã trót trao Anh ơi ! Nếu một mai có ai hỏi người bên ấy, biết nói gì đây hỡi anh ! Mà anh nỡ đành quên .
Ngày xưa anh cất bước ra đi, không từ giã, Để lòng ai nuối tiếc mối tình, chìm cuối trời xa Ngày ấy anh đi, đời ngừng tiếng hát Ngày ấy chia ly, trời buồn ngơ ngác Quạnh hiu đời em, từng năm tháng qua. Lời yêu thương anh nỡ vô tình, quên thật sao Để lại em ôm lấy riêng mình cả khối vực sâu Ngày đó xa nhau đời buồn ủ rũ Ngày đó chia tay, đường về quên lối Và anh từ đây, tìm ly rượu cay. Dĩ Vãng Này anh, dĩ vãng đã qua, Đêm đã mưa xa, em thân một mình Còn anh, nay ở nơi nào Hạnh phúc bên nhau, hay đã xót xa. Dù tình đôi ta đã xa rồi, xa vòng tay Lời yêu thương anh hứa cho người, là giấc mộng phai Tình vẫn trong em, ngập đầy nỗi nhớ Giọng hát buông lơi, ngọt từng hơi thở Để có mình em, và những ngày xưa, Yêu anh... yêu anh Và em... sẽ mãi yêu... anh..
Người ơi nếu yêu rồi chớ để buồn người trai nơi xa xôi. Người ơi nếu thương rồi chớ để nhạt màu son trên đôi môi. Tôi kể rằng đêm nao sương rơi. Rơi trên áo ai kết nên chuyện đời. Và giữa khi tâm tư rét mướt. Người Ơi Nếu Yêu Rồi
CHUYẾN ĐI VỀ SÁNG Người ơi nếu yêu rồi chớ để buồn người trai nơi xa xôi. Người ơi nếu thương rồi chớ để nhạt màu son trên đôi môi. Tôi kể rằng đêm nao sương rơi. Rơi trên áo ai kết nên chuyện đời. Và giữa khi tâm tư rét mướt. [YOUTUBE]http://www.youtube.com/watch?v=b1jK0JdaUp0[/YOUTUBE] Hồi còi hững hờ xé nát đêm dài Hành trang, kín vai gầy Có một người mà tôi chưa quen tên Nhẹ vuốt mái tóc bồng Ngước nhìn bầu trời cao ôi mênh mông. Xe dập dồn, băng đi trong sương Xa xa lướt nhanh cuốn theo bụi đường Và người đi, trong cơn lốc xoáy Một mình ai còn ngơ ngác trong đêm trường Tôi biết rồi đây có nhiều đêm Thức trọn vì tình yêu Vì thương ánh vắng xa Biết có người bên sông nhớ mong Khấn nguyện cùng trời cao Ước đẹp một vì sao Nhớ thương vô bờ, vì tình yêu như nụ hoa Chỉ nở một lần thôi. Chỉ đẹp một lần thôi Rồi ngày mai giữa muôn hoa Người về khơi thương nhớ Cho câu hát nên mơ
Đêm nay nhìn trăng ngoài hiên Em thương nhà, thương mẹ cha Đêm khuya chạnh lòng em thao thức Lạ giường em ngủ làm sao Hôm qua còn bên mẹ cha Hôm nay theo chồng xứ xa Ai say rượu nồng bên men mới Lạ giường em biết làm sao Lạ Giường La, lạ lắm đôi bàn tay Lạ , lạ lắm bên tình say Đêm nay trăng vàng hiu hắt Trăng thương em , thương phận con gái Chợt, chợt nhớ thương mẹ cha Chợt, chợt khóc phận dâu xa Than ôi , mẹ cha ép mối Lạ giường đêm mãi chậm qua
Phận là con gái, chưa một lần yêu ai Nhìn về tương lai mà thấy như sông rộng đường dài Cảnh nhà neo đơn, bầy em chưa lớn trĩu đôi vai gánh nhọc nhằn Thầy mẹ thương em nhờ tìm người se duyên Lòng cầu mong em đậu bến cho yên một bóng thuyền Lứa đôi tình duyên còn chưa lưu luyến Sợ người ta đến em khóc sau bao lời khuyên Duyên Phận Chưa yêu lần nao biết ra làm sao Biết trong tình yêu như thế nào Sông sâu là bao nào đo được đâu Lòng người ta ai biết có dài lâu Qua bao thời gian sống trong bình an Lỡ yêu người ta gieo trái ngang Nông sâu tùy sông làm sao mà trông Chưa đổ bến biết nơi nào đục trong Rồi người ta đến theo họ hàng đôi bên Một ngày nên duyên một bước em nên người vợ hiền Bỏ lại sau lưng bầy em ngơ ngác đứng trông theo mắt đượm buồn Thầy mẹ vui hơn mà lệ tràn rưng rưng Dặn dò con yêu phải sống theo gia đạo bên chồng Bước qua dòng sông hỏi từng con sóng Đời người con gái không muốn yêu ai được không???
Anh đem trao cho em nụ hồng, Nụ hồng mong manh như sương mai trong gió. Em nâng niu đem hoa về giữ, Trong hồn mong cho hoa không phai sắc hương. Nhưng bông hoa kia mau phai tàn, Rụng tả tơi trên đôi tay em băng giá. Em nghe như trong tim rạn vỡ, Nỗi đau làm nhạt nhoà 1 trời sương khói. Nụ Hồng Mong Manh Anh đem trao cho em nụ hồng, Nụ hồng mong manh như sương mai trong gió. Em nâng niu đem hoa về giữ, Trong hồn mong cho hoa không phai sắc hương. Nhưng bông hoa kia mau phai tàn, Rụng tả tơi trên đôi tay em băng giá. Em nghe như trong tim rạn vỡ, Nỗi đau làm nhạt nhoà 1 trời sương khói.
Linh Lan chào tỷ Cà chua. hjhj. Muội hổng bít làm thơ hay như tỷ nên đành phải chôm thơ của HMT đó tỷ ơi