Số Phận Trình bày: Phạm Quỳnh Anh Nước mắt em nhỏ xuống để khóc thương duyên mình bẽ bàng vì tình yêu sớm li tan thật phũ phàng. Mà lòng em vẫn biết nếu một ngày mất anh rồi sẽ u sầu còn tìm đâu ngày yêu dấu. Biết không còn gì nữa tìm đến nhau chỉ làm khổ nhiều. Ngày còn anh sớm đưa đi chiều đón về. Giờ đường xưa còn đó vắng một người thiếu tiếng cười. ôi nhân tình chào biệt nhau nhớ nào nguôi. Em có lần nghe đời là sầu và ngày nay số phận mình người đỉnh cao đứa vực sâu. Xin đến gần nhau xoá niềm đau mặt nhìn mặt một lần cuối khóc cho vơi suốt đêm nay rồi giã từ. Những đêm mưa lặng lẽ hồn chết theo cơn buồn kéo về kỷ niệm ơi mãi bên tôi và suốt đời. Dòng thời gian thương nhớ đến bao giờ khó phai mờ mang trong đời một mình anh với tình sầu.
Bổng dưng chán wako muốn chơi số chả muốn đi đâu ước gì ko muốn thít cái giề nhức đầu roài đi ngũ thoai
éc...h xấu bà cố luôn nàm giề có MN chứ mụi ơi hic...hic buồn wa mới ra ngắm bức tượng Quan Âm mới làm,nhưng...tâm bị loạn nhìn ko có hứng bây giờ chả biết thít gì nữa
thoai trả lại nơi iên bình cho bồi bích pos nhạc nhá khứa wa kia rồi pv dọt nha mụi Tím đi xem fim ma tìm cảm giác mạnh
Hãy Buông Tay Em Thanh Ngoc Cứ mãi giận hờn, niềm tin đâu anh Cứ mãi mỏi mệt, buồn phiền chi nữa Chẳng biết ngọt bùi ngày xưa nay đâu Chỉ thấy lòng đầy nỗi đau nghẹn ngào. Tiếc những nụ cười chẳng còn vui tươi Nước mắt ngậm ngùi một mình em khóc Nếu chẳng còn gì thì buông cánh tay Cho em phía trước một mình bước đi. Nếu không là hẹn ước, em đã chẳng mơ thật nhiều Nếu không là của nhau, em đã chẳng đau vì anh Nếu như lời anh hứa, em đã chẳng thêm vô vọng Và những nỗi đau ngày hôm qua đến khi nào nguôi? Muốn đi tìm một nơi để được ngủ trong yên bình Muốn đi tìm một nơi để ngồi khóc cho sầu vơi Để em được mạnh mẽ đi về phía xa con đường Tìm hạnh phúc cho người con gái đã đánh mất đâu tiếng cười Đi Phá Mồi thoy