Bài hát hai sắc hoa tigon Một mùa thu trước, mỗi hoàng hôn Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc, Tôi chờ người đến với yêu đương Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng Dải đường xa vút bóng chiều phong Và phương trời thẳm mờ sương, cát, Tay vít dây hoa trắng cạnh lòng. Người ấy thường hay vuốt tóc tôi Thở dài những lúc thấy tôi vui Bảo rằng: "Hoa, dáng như tim vỡ, Anh sợ tình ta cũng vỡ thôi!" Thuở đó, nào tôi đã biết gì Cánh hoa tan tác của sinh ly Cho nên cười đáp: "Màu hoa trắng Là chút lòng trong chẳng biến suy" Đâu biết lần đi một lỡ làng, Dưới trời đau khổ, chết yêu đương. Người xa xǎm quá! Tôi buồn lắm, Trong một ngày vui pháo nhuộm đường... Từ đấy thu rồi, thu, lại thu, Lòng tôi còn giá đến bao giờ? Chồng tôi vẫn biết tôi thương nhớ... Người ấy, cho nên vẫn hững hờ. Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời ái ân lạt lẽo của chồng tôi, Mà từng thu chết, từng thu chết Vẫn dấu trong tim bóng "một người" Buồn quá! Hôm nay xem tiểu thuyết Thấy ai cũng ví cánh hoa xưa Sắc hồng tựa trái tim tan vỡ Và đỏ như màu máu thắm pha! Tôi nhớ lời người đã bảo tôi Một mùa thu trước rất xa xôi... Đến nay tôi hiểu thì tôi đã, Làm lỡ tình duyên cũ mất rồi! Tôi sợ chiều thu phớt nắng mờ, Chiều thu, hoa đỏ rụng. Chiều thu Gió về lạnh lẽo chân mây vắng, Người ấy sang sông đứng ngóng đò. Nếu biết rằng tôi đã lấy chồng Trời ơi! Người ấy có buồn không? Có thầm nghĩ tới loài hoa... vỡ? Tựa trái tim phai, tựa máu hồng?
HOA SEN - LOTUSKhông ít loài hoa thơm hơn Sen về hương, đẹp hơn Sen về sắc. Tuy vậy, Sen là loài duy nhất hội tụ đầy đủ những ý nghĩa triết học - nhân sinh cao quý, là ý nghĩa về âm dương ngũ hành và sức vươn dậy của một ý chí sống mãnh liệt như dân tộc Việt, như cái nghĩa “Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn”.
Đặc Tính Không Nhiễm: Hoa Sen dù mọc lên từ bùn nhơ, nhưng tính chất của nó vẫn không mang mùi hôi của bùn. Dù nằm trong bùn trải qua nhiều ngày tháng, nhưng hoa Sen vẫn chờ ngày vươn mình lên khỏi mặt nước để nở ra và rồi khoe hương khoe sắc, ngát tỏa hương thơm cùng khắp đất trời. Ta thấy giữa bùn và hoa không dính dáng gì nhau. Bùn là tượng trưng cho phiền não nhiễm ô, còn hoa Sen là tiêu biểu cho thanh tịnh.
Trừng Thanh: Trừng thanh là lắng trong. Điểm đặc biệt là chỗ nào có hoa Sen mọc, thì chỗ đó nước không bao giờ đục. Bởi vì bản chất của nó mang sẵn tính trừng thanh. Kiên Nhẫn: Như chúng ta đã biết, hoa Sen là loại túc căn thảo, tức một loại có nẩy mầm từ rễ củ của năm trước. Hoa Sen mang đặc tính kiên nhẫn rất là kỳ thú. Rễ củ của nó nằm trong bùn thật lâu để chờ đợi khi hội tụ đầy đủ nhân duyên là nó sẽ nẩy mầm ngay. Sự chờ đợi đó, tức là đức tính kiên nhẫn. Đức tính này, rất cần thiết trong đời sống hằng ngày của chúng ta.
Tính Viên Dung: Đức tính này, đặc biệt chỉ có hoa Sen mới có. Vì hoa Sen có những cánh hoa bao bọc gương Sen tròn trịa. Đây là tiêu biểu cho tính Viên giác của mỗi chúng sinh sẵn có. Tính Viên giác vượt ngoài phạm trù nhân duyên đối đãi. Hoa Sen từ lúc nở cho đến lúc tàn, không bị loài ong bướm làm hư hoại, khác với các loài hoa khác bị ong bướm tìm đến bu đậu và hút lấy nhụy. Điều nầy, nói lên tính Viên giác tròn sáng vô ngại, không bị cảnh nào có thể làm tiêu hoại ô nhiễm nó được.
mụi ơi.........có bắn h thì bắn đạn giấy nhoa...nhoa...lở h đau...hõng có dô sam nưã mụi bắn mừ miệng còn cươì dí h mí gê...khặc...khặc _______________